Con gấu khoang được Lý Trị nuôi mười mấy năm, to hơn tất cả những con gấu khoang mà Vân Sơ từng thấy, có tư cách xưng là gấu khổng lồ rồi.
Một con gấu dài tới hai mét, thể trọng ít nhất năm trăm cân, về lý thuyết hoàn toàn có thể lấy ra làm thú cưỡi, cơ mà dạy được thứ này không dễ, nhớ năm xưa Vân Na phải cầm cần câu treo thức ăn trước mặt mới dụ con gấu ở phường Tấn Xương chịu đi.
Lý Trị cưỡi con gấu tới thẳng phòng giam của Vân Sơ, nhìn thấy y đang ngồi ăn đào, trông chẳng có vẻ gì là lo âu hay sợ hãi, hắn cũng chẳng hi vọng nhìn thấy biểu hiện đó của tên Nhị Bách Ngũ này, vẫy tay:" Chúng ta đi."
Phòng giam của Vân Sơ không hề khóa, chỉ đóng cửa tượng trưng vậy thôi, nên y cứ thế ngậm quả đào ăn dở trong miệng, lấy ra hai quả nữa, một đưa cho Lý Trị, một đưa gấu lớn.
Lý Trị nhận lấy quả đào, vỗ vỗ đầu con gấu tham ăn đã vội vàng ăn đào, con gấu ục ịch xoay người trong hành lang hẹp đi ra ngoài.