Mây đen sầu thảm bao phủ bầu trời Trường An, cái rét đầu đông tựa hồ nhuộm mọi thứ thành màu xám xì.
Năm nay trời nắng hạn lâu ngày, mùa thu gần như không có, thời tiết như chuyển thẳng từ mùa hè sang đông, cây cối còn chưa kịp ngả vàng, khô héo run run trong cái lạnh.
Số người tụ tập trên Chu Tước đại nhai phải tới chục vạn, cả con đường nhỏ cũng đã chật kín người. Vũ Thừa Tự lúc này đã khỏe bảy tám phần, quay đầu nhìn thấy dòng người đông nghìn nghịt phía sau, thầm mừng vì mình đưa ra quyết định nhanh chóng đúng đắn, lẩm bẩm:" Hôm nay chiến sự kết thúc.”
Vân Sơ lạnh lùng quay lại nhìn hắn.
Ánh mắt hung tàn như sói của Vân Sơ làm lông tóc của Vũ Thừa Tự dựng hết lên, rùng mình một cái lập tức nói:" Hạ quan không biết gì hết."