Con ngựa mận chín lâu rồi không gặp Ngu Tu Dung, đưa cái đầu to tướng tới cọ vào lòng nàng mấy cái. Cái con ngựa khó tính này vẫn còn sống, Ngu Tu Dung hoan hỉ xoa cái đầu của nó, đang định nói gì thì thấy Vân Sơ đã lên ngựa. Không đợi nàng kịp phản ứng, Vân Sơ đã cúi xuống bế nàng lên lưng ngựa, mặc đám phủ binh hú hét điên dại, quát lớn thúc ngựa về thành Trường An.
Ôn Nhu thầm chửi Vân Sơ một tiếng, y đã làm thế rồi, bản thân không thể kém, cũng bế lão bà lên chiến mã chạy mất.
Có hai tướng lĩnh trẻ tuổi đi đầu, phàm là tướng lĩnh thấy mình còn trẻ, lão bà cũng đủ mang ra khoe đều học theo.
Chiến mã trước chở mỹ nhân, sau chở thu hoạch, đây là hình ảnh chính xác nhất của tướng quân đắc thắng trở về.
Vân Sơ chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày người Trường An có thể đứng chật kín Chu Tước đại nhai rộng tới gần 200 mét, vừa phóng ngựa tới đầu đường bị tiếng hò reo vang dội của hàng vạn người bùng lên làm hết cả hồn vía.