Ôn Nhu có chướng ngại về đạo đức cho nên không muốn đụng vào nước trong ốc đảo, vì kiếm đồng minh, dù không tận mắt chứng kiến, hắn lấy sử sách miêu tả thật kinh khủng cho Vân Na nghe, thế là Vân Na cũng không muốn đụng vào.
Vân Sơ không bận tâm, Chung Quỳ lập chí cả đời tiếp xúc với ma quỷ cũng không coi ra gì. Cho nên hai bọn họ chọn vị trí đầu nguồn sông ngầm, đốt lửa, nấu cơm, uống rượu.
Cái gì chưa nói, không khí trong ốc đảo tốt hơn nhiều, không như bên ngoài hít thở cũng thấy mùi đất, nhờ có hàng hồ dương rậm rạp che chắn, cùng hơi ẩm trong không khí, hít sâu một hơi thôi cũng thấy sung sướng rồi.
Nước từ sông ngầm chảy ra tạo thành một cái ao khá rộng, có vẻ rất sâu, buối tối nhìn không rõ nhưng chỗ khác nước chỉ ngập tới đầu gối người trưởng thành, không ít người bất chấp cái lạnh tê tái, ngâm cả mình vào trong nước, họ chịu đủ hành hạ của gió cát rồi.
Tuy là ốc đảo, cây cối mọc không tốt, dưới vẫn là cát, cỏ không mọc được ở đây, chỉ có vài loại cây kiên cường mọc lên.