Cáp Tang nhìn khuôn mặt bị phong xương làm xạm đen của Vân Sơ, tuy thế so với người Thạch Quốc, vẫn là quá thanh tú, lần nữa xuống nước:" Ta có một nữ nhi, mắt nó như bảo thạch, da nó trơn như sữa trâu, tiếng hát nó êm tai như sơn ca ... Ngươi thành con rể ta, đợi ta chết, ngươi sẽ thành chủ tòa thành này."
Vân Sơ gật gù, đưa tay bẹo má mỹ nhân cuộn mình trong lòng, thi thoảng đút thức ăn cho y:" Ta rất thích mỹ nhân, nữ nhi của ông nếu đúng là đẹp như ông nói, chúng ta có thể hợp tác. Có điều chuyện đầu tiên ông phải làm là phái quân đội trong thành ra giết đám Phạt Thập Can đi đã."
Mặt Cáp Tan hết sức khó coi, vì Vân Sơ tuy đùa giỡn với mỹ nhân nhưng giọng y rất kiên định, rõ ràng không phải loại bị mỹ sắc làm mê muội.
Lương Anh cảnh giác nhìn chiến trường, song vẫn nghe hai bên đối thoại, lòng càng thêm sùng bái quân hầu, chút ấm ức vì bị lừa cũng bay biến hết.
Thi thể ở khắp nơi ... Cuộc chiến từ của hai phe đã trở nên lộn xộn, Lương Anh chẳng biết rốt cuộc là phe nào đánh phe nào nữa.