Sau khi cáo từ mẫu thân, Lý Hoằng lần nữa cho người đi tìm Địch Nhân Kiệt, gặp nhau ở phường Tấn Xương.
Địch Nhân Kiệt như đã biết trước thái tử tìm mình vì việc gì, mở một cuốn sổ ra, nói:" Đất đai Trường Tôn gia tới mười một vạn mẫu, trong đó quá nửa là ở Triệu Châu. Bất kể ruộng đất ở Trường An hay Lạc Dương thì thái tử đều không đụng tới được."
"Mười một ao muối cũng không được lấy, sản nghiệp của quan phủ Sơn Tây chẳng còn được là bao, cần số ao muối này bù lại."
Chuyện tự nhiên thành ra thế này, Lý Hoằng không muốn lấy tài sản của Trường Tôn gia cũng không được, nếu không trong mắt phụ hoàng mẫu hậu, nó là kẻ thất bại:" Vậy ngươi nói thẳng ra cô gia có thể lấy cái gì, đừng nói là mấy thứ vàng bạc châu báu, ta muốn thứ thực sự có lợi."
"Cá muối của Trường Tôn thị buôn bán khắp đại giang nam bắc, nhưng lại có hiểm nghi vận chuyển muối trái phép, thái tử mà lấy cái này sẽ bất lợi với danh vọng." Địch Nhân Kiệt vẫn cứ thong thả nói: