Từ Phật quốc tới Quy Tư nhìn từ bản đồ chỉ có một đoạn ngắn, trên quãng đường này chẳng ghi chú mấy ký hiệu, nhưng thực tế phải vượt qua mấy ngọn núi, mấy vùng hoang mạc với một sa mạc mới tới nơi.
Nơi này gió cát đầy trời, nhiều nơi là đất phèn, đất mặt trắng phau bay vào mắt làm người lệ hai hàng.
Vân Sơ cưỡi con ngựa mận chín đi đầu đội ngũ, vì giảm bớt lực cản của gió, y cúi rạp người xuống, thu hẹp diện tích tiếp xúc, dù một tay che trước mặt, nước mắt vẫn ròng ròng.
Vân Na thu lại cái kiệu vai vô cùng tráng lệ của nàng, vì không thể khiêng cái kiệu lớn như thế đi trên địa hình này, nàng ngồi trên lưng lạc đà, gối đầu lên chân Trác Mã mệt mỏi thiếp đi.
Mỗi bước tiến lên là đều phải trả giá.