Khi Phương Chính đi nghỉ ngơi thì Ôn Nhu mang vẻ mặt bơ phờ tới bên đống lửa, ném văn thư cho Vân Sơ:" Hai năm qua chúng ta ở Tây Vực, tin tức phần nào bế tắc, xem hết công bao với quân báo mới biết, bây giờ làm quan khó quá."
Vương Sơ mượn đống lửa xem một hồi đặt sang bên:" Ta nghĩ bệ hạ chủ động khơi lên phong ba là để mọi người khẩn trương, không còn tâm tư nghĩ lung tung nữa, tất cả xoay quanh hoàng đế thì thiên hạ bình an."
Ôn Nhu vừa ăn thịt vừa chỉ văn thư:" Thay đổi chức vị quá thường xuyên càng không phải chuyện tốt, khả năng khiến chính sách gián đoạn, tổn thất với thiên hạ càng lớn."
"Chính trị là tìm điểm cân bằng trong hỗn loạn mà, sẽ đâu vào đó thôi." Vân Sơ không hứng thú với quan trường lớn như Ôn Nhu, thậm chí Đại Đường nhất thời có tổn hại không quá lớn thì y cũng chấp nhận:
Vì mục đích khác nhau.