Tuyết lớn phủ đầy trời, Từ Kính Nghiệp lảo đảo chạy trước, Vân Sơ thong thả bám ở phía sau, y không thúc con ngựa mận chín dốc sức đuổi mà luôn giữ Từ Kính Nghiệp trong tầm mắt, bám theo như bóng ma.
Từ Kính Nghiệp lưng đau đớn khôn tả, mũi tên Vân Sơ bắn ra đã xuyên qua khải giáp, xuyên cả nhuyễn giáp phía sau, bị nội giáp bằng tơ lụa chắn lại.
Tơ lụa rất mềm chắc, tuy chắn được tên đâm xuyên qua, nhưng không tiêu trừ được lực đạo cho nên đầu mũi tên bị tơ lụa bọc lại đâm vào thịt. Bây giờ mỗi một cử động Từ Kính Nghiệp cũng hết sức thống khổ.
Tên đó muốn giết mình, y thực sự định giết mình.
Vân Sơ không bắn tiếp nữa, giữ khoảng cách như không đuổi kịp để cho Từ Kính Nghiệp có cảm giác an toàn giả tạo.