Muốn đánh giá thương nghiệp của một thành thị có tốt không thì nhìn chợ là biết, giờ đây Chợ Tây đã được huyện Trường An mở rộng thêm ba thành, dù là thế cái chợ cực lớn này vẫn cứ chật kín người, bất kể là đường sông hay đường bộ, người và thuyền đều nhích từng bước gian nan, xem ra lại phải tính đường mở rộng rồi.
Con ngựa mận chín nhìn cái biết ngay không phải thứ tầm thường, người đi đường sợ không cẩn thận va phải bị chủ nhân đòi bồi thường, cho nên không muốn tới gần nó.
Dù sao đường đông người, đi cũng chẳng nhanh được, Vân Sơ gọi một người đeo sọt cải trắng đi trước, muốn mua rau cho con ngựa mận chín ăn giải khát.
Bán rau trông cũng thật thà lắm, vậy mà Vân Sơ trả 20 tiền, hắn hét giá 50 tiền, chắc là thấy y ăn mặc đắt tiền giống quý công tử nhà giàu dạo chơi nên xẻo một phen, Vân Sơ đành phải trả. Hắn vừa đi vừa bẻ rau cho ngựa ăn, rất nhiều người thấy cảnh này khó chịu, trong đám đám đông không biết ai mắng:" Bại gia tử."
"Thằng khốn nào, ra đây chịu chết!" Vân Sơ nổi giận quát đám đông: