Người ta hay dở gì cũng là tể tướng, Vân Sơ dù chẳng ưa gì cũng phải tôn trọng, phe phẩy quạt đứng dậy nghênh tiếp. Vừa gặp một cái, chưa kịp chào hỏi, Hứa Kính Tông đã nói ngay:" Lạc Châu thứ sử Tôn Thành Can, tư mã Tương Ngọc Thành, biết giá Bùi Dũng bị người ta chém chết ngay trong quan thự."
Vân Sơ ồ một tiếng:" Đáng đời thôi, chuyện này có gì to tát đâu."
Hứa Kính Tông lắc đầu:" Chuyện này cực kỳ có vấn đề, ba người Tôn Thành Can đáng lý đáng chém, nhưng bệ hạ muốn xoa xịu chuyện này, cho nên tha chết cho họ."
"Kết quả giữa ban ngày ban mặt bị mười hai giáp sĩ xông vào quan thự, chém chết tại chỗ, đầu ghim trên đại môn, đây là hành vi thị uy với bệ hạ."
Vân Sơ cười ha hả:" Không ngờ ở Lạc Dương còn có anh hùng hảo hán như vậy, thật muốn gặp một lần."