May mắn là bây giờ là cuối tháng sáu, nhiệt độ ban đêm tương đối cao, cho dù ngủ ngoài trời, mọi người cũng có thể chịu được.
Một đêm không có gì xảy ra, đến rạng sáng ngày hôm sau, đoàn người lại lên đường.
Nếu không phải vì bị tập kích hôm qua thì hôm nay bọn họ đã có thể đến thành Phục Sơn. Nhưng hiện tại bọn họ còn phải chăm sóc những người bị thương nặng, hôm nay chắc chắn không thể đến thành Phục Sơn.
Sự bất an trong lòng Dương Chính Sơn vẫn chưa tan đi, ngược lại còn mãnh liệt hơn.
Ban đầu hắn cho rằng sự bất an của mình là do đám kỵ binh Hồ tộc kia nhưng bây giờ bọn họ đã tiêu diệt đám kỵ binh Hồ tộc đó, trong lòng vẫn có một cảm giác bất an mãnh liệt.