Dương Chính Sơn từ cửa Tây thành An Nguyên đi ra, liền thả cho Hồng Vân tự do phi nước đại.
Chỉ trong chốc lát, hắn đã bỏ xa đám gia nhân phía sau.
Đám gia nhân cũng không để ý, dừng lại dưới một gốc cây lớn bên đường cái, tụm lại một chỗ bắt đầu tán gẫu.
Bọn họ đều đã quen rồi.
Dương Chính Sơn thường xuyên cưỡi Hồng Vân ra ngoài dạo chơi, lúc đầu bọn họ còn phải đi theo, sau này mới biết ngựa của mình căn bản không đuổi kịp Hồng Vân, cũng không đi theo nữa, dù sao không bao lâu, Dương Chính Sơn liền sẽ cưỡi Hồng Vân trở về, bọn hắn ở đây chờ là được.