Chu Lan vẫn giữ nguyên vẻ anh dũng ngày nào, cho dù trên người đầy vết máu bẩn, cũng khó che giấu được khí chất mạnh mẽ của nàng.
Lúc này, Chu Lan đang cẩn thận chăm sóc chiến mã của mình. Đối với một kỵ binh, ngựa chiến không nghi ngờ gì chính là người bạn quan trọng nhất trên chiến trường.
Ngựa của Chu Lan cũng là con vật mà nàng đã chăm sóc suốt nhiều năm, tình cảm giữa một người một ngựa vô cùng sâu sắc.
Gần đây, cả hai thường xuyên cùng nhau vào sinh ra tử, cùng chiến đấu trong biển máu, khiến tình cảm vốn đã sâu đậm càng trở nên khắng khít hơn.
Dương Minh Chí tiến đến trước mặt Chu Lan, chắp tay hành lễ, “Tướng quân!”