Nhìn bóng lưng bà ta, trong mắt Chu Lan thoáng hiện lên vẻ bất lực.
“Lan nhi!” Dương thị nhẹ giọng gọi.
“Nương, con không sao!” Chu Lan thu lại sát khí, giọng điệu ôn hòa nói.
Dương thị nhìn nàng, hốc mắt hơi đỏ, “Ôi, nữ nhi khổ mệnh của ta!”
“Nương, con không khổ!” Vẻ mặt Chu Lan càng thêm bất lực.