Minh Chiêu bĩu môi, cúi đầu xúc cơm ăn.
Dương Chính Sơn cũng lười nói chuyện phiếm với nó, hài tử là như vậy, hắn đã quen rồi, Minh Chiêu chắc cũng quen với người cha có phần không đáng tin này của nó rồi.
Ăn sáng xong, Dương Chính Sơn thu dọn đơn giản một chút, chuẩn bị đến nha môn.
Trên danh nghĩa hắn là Tĩnh An Hầu của Đại Vinh, Đô đốc khiêm sự của Đô đốc phủ, tổng binh của Trọng Sơn trấn, nhưng trên thực tế hắn chỉ là một người làm công cho triều đình.
Hàng ngày đi làm đúng giờ, có lúc còn phải làm thêm giờ, lương thấp cũng thôi đi, lại còn không có tiền làm thêm giờ.