Dương Chính Sơn thấy hắn đã hiểu, sắc mặt nghiêm lại, nói: "Bước ra khỏi cánh cửa này, ta không giúp ngươi làm bất cứ chuyện gì, cũng không nói với ngươi nhiều lời thừa, ngươi có hiểu không?"
La Thường sửng sốt, sau đó đứng dậy, khom người hành lễ, nói: "Tiểu nhân hiểu, ân đức của đại nhân, tiểu nhân sẽ ghi nhớ trong lòng!"
Lúc này, hắn đã bình tĩnh lại, cũng hiểu được sự khó xử và lo lắng của Dương Chính Sơn.
Dương Chính Sơn có thể giúp hắn nghĩ ra chủ ý, đủ để hắn cảm kích, chỉ cần hắn còn chút lương tâm thì không nên kéo Dương Chính Sơn vào chuyện này.
Hắn vì tự cứu, vì cứu nhi tử của mình có thể liều mạng nhưng Dương Chính Sơn không thể mạo hiểm giúp hắn.