Lý Xương cùng đoàn người ngồi thuyền đến Tùng Hà phủ, Giang Nam, thấy một vùng phồn hoa thịnh vượng, bến tàu sông biển thuyền buôn tấp nập, đường phố xe ngựa như nêm cối, thôn quê ruộng đồng tuy nhiều dân chúng áo quần rách rưới, nhưng người ở đông đúc, gà chó vang tiếng.
Nhưng khi bọn hắn tiến vào Vân Quế thì lại là một cảnh tượng khác hẳn, đạo phỉ hoành hành, tặc binh ngang ngược, trong rừng núi gập ghềnh, nhiều thôn xóm mười nhà chín trống, thôn nào khá giả hơn thì kết trại tự bảo vệ.
Vốn dĩ, đoàn người men theo sông nước đi thuyền, nhưng nay phản quân của Trần Hằng Xương đang tập kết chuẩn bị tiến đánh Giang Nam, sông ngòi đã bị phản quân phong tỏa, thuyền bè Giang Nam khó lòng tiến vào đất Vân Quế, nên bọn hắn chỉ có thể chuyển sang đường bộ, vượt núi băng đèo, dãi dầu sương gió.
Vốn chỉ nửa tháng đường, bọn hắn đi ròng rã hơn một tháng trời mới đến được Ngưỡng Thiên Tông.
Ngưỡng Thiên Tông nằm ở Vân Châu, tức là phía tây Vân Quế. Trần Hằng Xương không hề bành trướng về phía tây và nam Vân Quế, nên hiện tại địa giới Vân Châu còn coi như thái bình.