"Ai, lão hủ biết Dương đạo hữu tâm tính lương thiện, cho nên chỉ có thể dày mặt ai cầu Dương đạo hữu ngày sau có thể đối với tôn nhi này của lão hủ chiếu cố một hai!"
"Đương nhiên, lão hủ cũng sẽ không để Dương đạo hữu phí thời gian vô ích, Diêu gia ta duy nhất có thể lấy ra được chính là phần truyền thừa Phù sư này, còn xin Dương đạo hữu có thể thu hạ!"
Diêu Phó vẻ mặt ai cầu nhìn Dương Chính Sơn, phảng phất Dương Chính Sơn chỉ cần thu lấy ngọc giản trong tay lão, sẽ chiếu cố tôn nhi của lão vậy.
Kỳ thực Diêu Phó cũng không phải kẻ ngốc, thường nói người già thành tinh, lão cũng đã sống hơn trăm tuổi, sao có thể không biết lòng người hiểm ác.
Đoạn thời gian này lão tuy rằng cố ý giao hảo rất nhiều người, nhưng chân chính khiến lão nguyện ý lấy ra truyền thừa Phù sư của gia tộc chỉ có ba người, Dương Chính Sơn rất vinh hạnh trở thành một trong số đó.