"Mười bảy năm qua, dù hắn không lập được công lớn nhưng cũng được coi là chăm chỉ, trước đây Sa Bình Xuyên đã mua chuộc Tùng Châu vệ, Đàm Cảnh Thái này không muốn cùng Sa Bình Xuyên cấu kết, vẫn luôn ẩn nhẫn chờ thời."
Lục Thọ chậm rãi nói ra lý lịch của Đàm Cảnh Thái.
Là thư đồng bên cạnh Lương Trữ, hắn hiểu rõ từng quan viên lớn nhỏ trong trấn Trùng Sơn, mặc dù trước đây không chú ý đến Đàm Cảnh Thái nhưng cũng có thể nhớ đại khái về lý lịch của Đàm Cảnh Thái.
Nhưng rõ ràng hắn đang tô son trát phấn cho Đàm Cảnh Thái.
Cái gì mà chăm chỉ, chẳng qua là vô dụng mà thôi.