Dương Chính Sơn cảm thấy triều đình có chút gì đó không ổn, nhưng hắn lại không đoán ra được là không ổn ở chỗ nào, chỉ có thể để Võ Chinh theo dõi những biến động trên triều.
Nửa tháng sau đó, Thừa Bình Đế vẫn trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh, thỉnh thoảng cũng tỉnh lại một chút, dù vẫn nằm liệt giường nhưng dường như không có dấu hiệu băng hà.
Thái tử giám quốc, mọi thứ dường như bình yên, từ thái tử đến Thành vương và Cung vương đều giữ bổn phận, không hề có hành động vượt quá giới hạn.
Tưởng như mọi thứ đều bình thường, nhưng lại có gì đó rất bất thường, khiến Dương Chính Sơn cũng có chút mơ hồ.
Lúc này, chẳng phải thái tử và hai vị vương gia kia nên tranh đấu sống còn sao? Vì sao từng người một lại yên ổn như vậy?