Dưới màn đêm sâu thẳm, ánh lửa cháy rực nửa bầu trời.
“Dàn trận! Đón địch!” Đoạn Hằng lại gầm lên.
Lúc này, quân lính dưới trướng hắn đã hoàn toàn rối loạn.
Lính tráng bên ngoài doanh trại chưa kịp rút lui, còn lính tráng bên trong vẫn điên cuồng chen ra ngoài.
Tạ Uyên nắm bắt thời cơ rất tốt, phát động tấn công khi gần một phần ba quân địch đã tràn vào trong doanh trại, cánh cửa doanh trại rộng rãi như một chiếc gông kìm chặt bảy tấc của quân địch, khiến chúng tiến thoái lưỡng nan.