Khi ánh bình minh lại một lần nữa chiếu rọi, Dương Chính Sơn đã đứng trong đại điện của Khánh vương thành.
Đại điện của mỗi tòa vương thành đều là Thừa Vận điện, cũng chính là nơi thân vương tổ chức yến tiệc và thực thi quyền lực. Thông thường, nó có kiến trúc kiểu Khỏa Củng Toản Đỉnh, chính giữa vẽ hình rồng uốn lượn, trang trí viền vàng, vẽ hoa bát cát tường. Ghế trong điện dùng sơn đỏ vẽ rồng uốn lượn, rèm treo dùng màu đỏ vẽ rồng uốn lượn, bức tường phía sau ghế thì vẽ rồng uốn lượn và mây màu.
Tuy nhiên, Thừa Vận điện của Khánh vương lại có vẻ hơi nhỏ hẹp, không hề có chút nào là vàng son lộng lẫy, ngược lại còn mang đến cho người ta cảm giác âm u.
Lý do là vì chuyện này phải truy ngược về thời điểm hơn 30 năm trước khi Khánh vương đến phiên ban.
Khánh vương là con trai của thái tử trước đây, Thừa Bình đế chưa bao giờ yêu thích hắn, thậm chí còn phòng bị hắn, tất nhiên sẽ không chuẩn bị cho hắn một cung điện hoa lệ.