Đợi bọn họ rời đi, Dương Chính Sơn lại nói với Lâm An Quốc: “Ngươi thay lão phu đi xem mấy huynh đệ bị thương, lão phu nói chuyện với Trương công công một chút!”
“Dạ, tiểu nhân tuân mệnh!” Lâm An Quốc mặt đầy hưng phấn ôm quyền lĩnh mệnh.
“Ha ha, hôm nay sao Trương công công lại có thời gian rảnh ra ngoài vậy?” Dương Chính Sơn đi đến trước mặt Trương Minh Trung, cười hì hì khoác vai hắn.
“Hầu gia đừng đùa nữa!” Trương Minh Trung bất đắc dĩ cười nói.
Ngày thường hắn cũng không phải không ra ngoài, chỉ là rất ít khi quản chuyện bao đồng.