Tiêu Tử Phong cũng cười cười, nhìn Liệt Trận trước mặt giống như Triệu Ứng Thiên, đều rất kinh ngạc.
Quá khứ của mình luôn vì những thứ tương lai mình có được mà cảm thấy kinh hỉ.
Liệt Trận không có chạy lung tung, mà đứng ngay trên vách núi này, nhìn xuống mọi thứ bên dưới.
Lúc này ý chí của ông ta còn đang hăng hái, hoàn toàn không giống như tương lai, mặt lạnh như tiền, nghiêm túc chỉnh tề.
Tiêu Tử Phong ở đây bầu bạn với ông ta.