Trong thời gian này, Ngụy Đình Đình, Triệu Á Chí và Đạm Đài Dao Sương còn cố ý bày biện lại tiểu viện và phòng của bọn họ.
Bởi vì trong những tiểu viện này đều có kết giới cách âm nên đêm nay, không có âm thanh kỳ quái nào truyền ra.
Cũng không biết, tiểu Bạch và Huyền Phi bọn họ có gieo hạt giống truyền thừa cho đời sau hay không.
Ngay khi Dương Phong đang ngủ say trên giường, âm thanh nhắc nhở của hệ thống đột nhiên vang lên.
“Hệ thống nhắc nhở: Sắp kích hoạt Hóa Long Trì.”
“Hệ thống nhắc nhở: Hóa Long Trì đã kích hoạt.”
Dương Phong đột ngột mở mắt ra.
Bởi vì chuyện của Trần Lâm trước đó, Dương Phong đã thoả thuận với hệ thống, bất kể hệ thống nhắc nhở gì cũng phải làm cho hắn tỉnh táo lại ngay lập tức.
Dương Phong dụi đôi mắt ngái ngủ, sau đó vươn vai một cái.
Đợi đến khi tỉnh táo lại, hắn tiến vào hệ thống kiểm tra Hóa Long Trì trong không gian hệ thống.
Hiện tại, Hóa Long Trì đang ở trạng thái có thể đặt xuống.
“Ký chủ, bây giờ ngài có thể an trí Hóa Long Trì.”
Hệ thống lại lên tiếng nhắc nhở.
“Có phải tiểu lý ngư sắp phá kén mà ra không?”
Dương Phong đột nhiên nghĩ đến, nếu đã muốn đặt Hóa Long Trì, chẳng phải là tiểu lý ngư có thể phá kén mà ra rồi sao?
Hệ thống: “Không sai!”
Dương Phong búng ngón tay một cái, nhưng ngay sau đó hắn lại nghĩ đến Hóa Long Trì rất lớn, tiệm của hắn hiện tại không thể chứa được.
“Hệ thống, Hóa Long Trì lớn như vậy, có thể đặt bên ngoài tiệm không?”
Dương Phong hỏi lại hệ thống.
“Có thể, Hóa Long Trì cũng giống như đại điện, có thể lơ lửng trên không trung.”
Có lời này của hệ thống, Dương Phong đã biết phải làm gì.
“Vậy thì dễ rồi.”
Dương Phong đến tầng một của cửa hàng, nhìn thấy toàn bộ bể cá phát ra ánh sáng màu vàng kim.
Tiểu lý ngư đã ẩn hiện trong cái kén.
Có lẽ chỉ một lát nữa thôi, nó sẽ phá kén mà ra.
Dương Phong cầm bể cá, đi ra ngoài cửa hàng.
Hiện tại vẫn còn là rạng sáng, bởi vì cửa hàng không có hoạt động gì nên phía trước cửa hàng không có bất cứ ai.
Hơn nữa, lúc này người thì đang tu luyện, người thì đang ngủ.
Chỉ có trong Ảo Nguyệt Thánh Địa là vui mừng hớn hở, ăn thịt uống rượu thoải mái.
Dương Phong đi đến bên ngoài cửa hàng, chỉ lên khoảng không trên Thiên Ba Hồ: “Đặt ở trên không của Thiên Ba Hồ đi!”
Lời vừa dứt, ở độ cao ngàn trượng trên Thiên Ba Hồ, xuất hiện Hóa Long Trì phát ra ánh sáng mờ nhạt.
Nhìn từ dưới lên, Hóa Long Trì giống như một vầng trăng sáng.
Chỉ cần bay lên trên Hóa Long Trì là có thể nhìn thấy hình dáng thật sự của nó.
Hóa Long Trì có hình tròn, xung quanh có mười hai cột trụ tròn.
Trên mỗi cột trụ đều điêu khắc một con kim long có năm móng vuốt.
Những con kim long này sống động như thật, dường như thật sự muốn bước ra khỏi cột trụ.
Nước trong Hóa Long Trì có màu đỏ như máu, lúc này mặt nước gợn sóng dữ dội, thỉnh thoảng lại dấy lên từng đợt gợn sóng.
Trên Hóa Long Trì, một luồng khí tức thần bí lan tỏa ra.
“Chủ nhân!”
“Chưởng quầy!”
Lúc này, tiểu Bạch, Triệu Kính Chi và những người khác đi ra từ trong cửa hàng.
“Ừ... các ngươi đều tới rồi!” Dương Phong quay đầu gật đầu với bọn họ.
Lúc Dương Phong đi ra từ cửa hàng đã thông báo cho mọi người ra ngoài xem náo nhiệt.
Khoảnh khắc cá chép vượt long môn kinh điển như vậy, sao có thể để bọn họ bỏ lỡ được chứ.
Dương Phong chỉ vào bể cá dưới đất: “Tiểu lý ngư sắp phá kén mà ra rồi, mọi người cùng đến chứng kiến cá chép vượt long môn đi!”
Mọi người nhìn bể cá phát ra ánh sáng màu vàng kim, đều trở nên phấn khích.
Bọn họ chạy đến vây quanh bể cá xem, thảo luận ầm ĩ.
“Hệ thống, khi nào thì long môn xuất hiện?”
Dương Phong ngẩng đầu nhìn lên trời, lúc này trên bầu trời ngoại trừ mặt trăng, hòn đảo lơ lửng và Hóa Long Trì, thì không có thứ gì khác.
Đương nhiên, những ngôi sao lấp lánh kia thì không cần phải nói rồi.
Hệ thống: “Đến lúc đó ký chủ sẽ tự biết!”
Hệ thống vẫn dùng câu này để đánh trống lảng với Dương Phong.
Lần này Dương Phong không có ý kiến gì, dù sao cũng không lâu nữa là có thể nhìn thấy long môn rồi.
“Lát nữa có cần bản chưởng quầy làm gì không?”
Dương Phong tiếp tục hỏi, dù sao lỡ như đến lúc đó hắn ra tay chậm hoặc là thế nào, khiến tiểu lý ngư thất bại thì không tốt lắm.
“Đợi tiểu lý ngư phá kén mà ra, ký chủ chỉ cần ném long nguyên ra, những thứ khác không cần ký chủ làm gì!”
Dương Phong gật đầu: “Hiểu rồi!”
Chỉ có chút chuyện này, Dương Phong tự nhận mình có thể làm đẹp đẽ.
Nếu ngay cả việc ném long nguyên cũng làm không tốt, vậy Dương Phong có thể đi tìm một sợi dây thừng và một cành cây để treo cổ tự tử rồi!
Ngay lúc này, cái kén trong bể cá phát ra ánh sáng màu vàng kim càng mãnh liệt hơn.
“Sắp phá kén mà ra rồi!”
Dương Phong nhìn bể cá, trên mặt tràn đầy mong đợi.
Lúc này, trong bể cá, một luồng ánh sáng màu vàng kim từ từ tràn ra.
Khi ánh sáng màu vàng kim đạt đến một lượng nhất định.
“Bùm!”
Một luồng ánh sáng màu vàng kim từ trong bể cá bắn thẳng lên trời.
Theo ánh sáng màu vàng kim bắn ra khỏi bể cá, toàn bộ Thiên Ba Hồ dường như đều biến thành màu vàng kim.
Trong luồng ánh sáng màu vàng kim đó, một con cá chép dài mười trượng lao về phía hư không.
“Đệt, đây vẫn còn là tiểu lý ngư sao?”
Huyền Phi nhìn tiểu lý ngư chỉ dài một ngón tay, bây giờ lại biến thành dài mười trượng.
Vảy của nó, dưới ánh sáng phản chiếu lại phát ra ánh sáng màu vàng kim.
Đôi mắt màu vàng kim lóe lên ánh sáng màu vàng kim, trên người toát ra khí thế mạnh mẽ.
Hai bên miệng mở rộng, hai chiếc râu dài mảnh bay theo gió.
Lúc này, ánh sáng màu vàng kim dần dần tan đi, để lộ ra toàn bộ hình dáng của tiểu lý ngư.
Cái đầu giống như kim long, toàn thân là vảy giống như giáp vàng.
Trên cơ thể, những chiếc vảy màu vàng kim dưới ánh trăng càng trở nên rực rỡ hơn.
“Đây là hình dạng của tiểu lý ngư sau khi lột xác sao?” Triệu Kính Chi nhìn hình dạng hiện tại của tiểu lý ngư, cái miệng có thể nhét cả nắm đấm của hắn vào.
“Lớn... lớn quá!”
Ngụy Đình Đình trừng to hai mắt, trong đôi mắt đó đều phát ra những ngôi sao nhỏ.
Nàng nghĩ thầm trong lòng, nếu có thể cưỡi lên lưng tiểu lý ngư, ngao du trên bầu trời thì tốt biết bao.
Mọi người đều nhìn tiểu lý ngư lao vút lên trời, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc.
Trong Thiên Ba Hồ, mấy con cá chép lớn nhìn tiểu lý ngư lao vút lên trời cũng vô cùng phấn khích.
“Ùng ục ùng ục!”
Chúng phun bong bóng, dường như đang cổ vũ cho tiểu lý ngư.
“Tiểu lý ngư, đón lấy!”
Dương Phong ném long nguyên cho tiểu lý ngư.
Tiểu lý ngư nghe thấy lời Dương Phong nói, nhìn long nguyên bay về phía mình.
“Ùng ục ùng ục!”
Tiểu lý ngư nói ùng ục ùng ục hai câu với Dương Phong.
Sau đó, nó há to cái miệng lớn của mình, nuốt chửng long nguyên vào.
Ngay khi tiểu lý ngư nuốt long nguyên, trong hư không đột nhiên phát sinh dị biến.
Một luồng ánh sáng màu vàng kim sáng lên trong hư không.
Ánh sáng màu vàng kim càng ngày càng sáng, cuối cùng hình thành một cái long môn với ba cột trụ.