TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1204: Chỉ đành ủy khuất chư vị tiền bối

Vạn Thiên Cừu cắn răng, trưởng lão không thể mở những phần mộ này, chỉ đành tự mình ra tay.

Vạn Thiên Cừu là cường giả Võ Thần cảnh, lực phá hoại không phải mấy trưởng lão có thể sánh được.

Hắn đi đến trước mộ bia của Khuất Đột Thông, cung kính hành lễ.

“Tiền bối, chúng ta cũng hết cách, xin người thứ lỗi.”

Nói xong, hắn giơ bàn tay lên, linh lực cuồng bạo dâng trào.

Vẻ mặt Vạn Thiên Cừu lộ ra thần sắc điên cuồng, quát lớn: “Mở cho ta!”

Âm thanh vừa dứt, lòng bàn tay của Vạn Thiên Cừu vỗ xuống mộ Khuất Đột Thông.

“Ầm!!”

Theo một tiếng nổ vang, linh lực bắn ra, bụi đất tung bay.

Phần mộ của Khuất Đột Thông cuối cùng cũng sụp xuống, lộ ra một cái cửa động.

“Mau vào xem!”

Vạn Thiên Cừu cùng các trưởng lão bên cạnh lập tức xuống xem, xem có thể tìm được vật phẩm hữu dụng nào trong mộ của lão tiền bối Khuất Đột Thông này không.

Thiên binh, vũ kỹ, đan dược, càng nhiều càng tốt.

Một trưởng lão lập tức nhảy xuống cửa động, tiến vào trong mộ xem xét tình hình.

Một lúc sau, vị trưởng lão này bay ra khỏi hang, vẻ mặt như bị táo bón.

“Gia chủ, bên trong không có bất kỳ vật phẩm nào!”

Mọi người vừa nghe, nhíu mày chặt chẽ.

Trong mộ không có vật phẩm gì? Sao có thể chứ? Trong mộ sao có thể không có đồ?

Điều này rất bất thường!

“Ầm ầm ầm!!”

Tiếp theo là một loạt âm thanh nổ vang.

Vạn Thiên Cừu liên tiếp mở ra mười ngôi mộ, một cái không có thì mở mười cái.

Mười cái không có thì mở tất cả phần mộ ở đây.

“Tìm, tìm cho ta, không thể không có một món đồ hữu dụng nào!”

Vẻ mặt Vạn Thiên Cừu dữ tợn, hắn đã không còn kiêng kỵ như lúc nãy.

Bây giờ trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ, nhất định phải tìm được một món đồ hữu dụng từ trong mộ.

“Điên cuồng thật, điên cuồng thật, nhưng chưởng quầy thích xem.”

Dương Phong ở trong hư không xa xa xem rất say mê.

Lão giả chống gậy ở đằng xa nhìn tất cả chuyện này, chỉ là vẻ mặt đầy sương lạnh, không có động tác gì.

Liên tiếp chín ngôi mộ, bên trong ngoại trừ một bộ xương khô thì không có gì khác!

Tuy nhiên, trong ngôi mộ thứ mười, có tin vui truyền đến.

“Gia chủ, có rồi, ngươi xem, là một thanh thiên binh đỉnh cấp!”

Một trưởng lão cầm một thanh kiếm dài phát ra linh lực, hớn hở đi đến trước mặt Vạn Thiên Cừu, giao thanh kiếm dài đó cho hắn.

Vạn Thiên Cừu nhìn thiên binh đỉnh cấp trong tay, mừng rỡ như điên.

“Haha... Ông trời không diệt Vạn gia ta, ông trời không diệt Vạn gia ta!”

Có một thanh thì sẽ có hai thanh, ba thanh.

Có những thiên binh đỉnh cấp này, Vạn gia của bọn họ sẽ được cứu.

Hơn nữa, đừng nói là chống lại những người kia, cho dù là xưng bá Thần Chi đại lục, xưng bá khắp đại thế giới huy hoàng cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Tuy nhiên, đúng lúc này, linh lực của thanh thiên binh trong tay Vạn Thiên Cừu dần tiêu tán, toàn bộ thanh kiếm cũng từ từ hóa thành tro bụi.

Mọi người đều bị tình huống này làm cho ngơ ngác.

Đặc biệt là Vạn Thiên Cừu.

Thần sắc vui mừng như điên của hắn đông cứng trên mặt.

“A!!”

Nhìn thiên binh đỉnh cấp biến mất trong tay mình, đầu hắn ong ong vang dội!

Trong nháy mắt, hắn cảm thấy trời đất quay cuồng, trước mắt tối sầm lại.

“Sao có thể, sao có thể, điều này không thể nào, ngươi là thiên binh đỉnh cấp mà!”

Vạn Thiên Cừu lẩm bẩm, bây giờ hắn thật sự không thể tin được, rõ ràng là thiên binh đã đến tay, vậy mà không còn nữa, biến mất rồi.

“Ầm!!”

Vạn Thiên Cừu không tin tà, lại mở một ngôi mộ khác, tự mình tiến vào trong mộ xem xét tình hình.

Trong phần mộ này, ngoại trừ một bộ xương đen thui thì không còn gì khác.

Hai tay Vạn Thiên Cừu siết chặt, bây giờ hắn thật sự tức giận đến cực điểm.

Rõ ràng đã nhìn thấy hy vọng sống sót của Vạn gia bọn họ, rõ ràng đã nhìn thấy hy vọng Vạn gia bọn họ thống nhất Thần Châu đại lục.

Nhưng hy vọng này đã tan vỡ.

Hắn không cam lòng.

Khi hắn tức giận nhìn về phía bộ xương đó, đột nhiên phát hiện trên bộ xương có linh lực lóe lên.

Hắn vội vàng tiến lại gần xem, phát hiện trên mỗi khúc xương của bộ xương đều có linh lực nhảy nhót...

Hơn nữa, hắn phát hiện tất cả xương cốt của bộ xương này đã trở thành một thể.

Nhìn qua vô cùng cứng nhắc.

Vạn Thiên Cừu đột nhiên nảy ra một ý nghĩ.

Linh lực trong tay đột ngột xuất hiện, đột nhiên vung một quyền về phía bộ xương này.

“Bốp!”

Âm thanh trầm đục vang lên.

Bộ xương đó không hề hấn gì, không những vậy, linh lực do hắn phát ra cũng bị bộ xương đó hấp thụ hoàn toàn.

Phát hiện này khiến toàn thân Vạn Thiên Cừu phấn khích.

Hắn mang bộ xương này ra ngoài, nhảy ra khỏi ngôi mộ.

Sau đó lại đi đến những ngôi mộ khác xem xét tình hình.

Bộ xương trong mỗi ngôi mộ đều ở trong cùng một trạng thái.

Không những có thể chịu được công kích của hắn, mà còn có thể nuốt chửng linh lực của hắn một cách hoàn toàn.

Lần này, lưng của Vạn Thiên Cừu cũng thẳng rồi, chân cũng không mỏi nữa, lên lầu cũng có sức rồi.

Mặc dù không có thiên binh, nhưng những bộ xương này còn lợi hại hơn cả thiên binh.

Lấy những bộ xương này làm bia đỡ đạn, chẳng phải còn lợi hại hơn cả thiên binh sao?

Những trưởng lão biết được công dụng của bộ xương cũng vô cùng kinh ngạc.

Cuối cùng bọn họ cũng cười điên cuồng, nước mắt lưng tròng.

Trong miệng lẩm bẩm: “Vạn gia được cứu rồi, Vạn gia được cứu rồi.”

Vạn Thiên Cừu đắc ý cười lớn: “Haha... Haha... Đã không có thiên binh, vậy chỉ đành ủy khuất chư vị tiền bối thôi!”

Có những tấm khiên hình người này, không đúng, nên gọi là khiên xương khô.

Lòng tin của hắn lại dâng lên, mặc dù muốn thống nhất Thần Chi đại lục có hơi khó khăn, nhưng muốn bảo vệ cơ nghiệp của Vạn gia thì dư sức.

Đợi đến khi hắn nghiên cứu ra cách hấp thụ linh lực rồi kích phát ra, đó chính là lúc hắn thống nhất Thần Chi đại lục.

Đúng lúc Vạn Thiên Cừu và mấy vị trưởng lão đang đắc ý, lão giả chống gậy kia lại lộ vẻ lạnh lùng đi tới.

“Gia chủ, làm như vậy có ổn không?”

Âm thanh của lão giả vang lên trong tai mọi người.

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một lão giả mặc áo vải xám, chống gậy, toàn thân toát ra khí tức lạnh lẽo, chậm rãi đi tới.

Một trưởng lão nhận ra lão giả, nói với Vạn Thiên Cừu bên cạnh: “Gia chủ, đây là nô bộc của Vạn gia chúng ta, cũng là người quản lý nghĩa trang - Vạn Trùng Dương.”

Sau khi vị trưởng lão kia giới thiệu với Vạn Thiên Cừu, nhìn Vạn Trùng Dương đang từng bước đi tới, lạnh giọng quát: “Vạn Trùng Dương, ở đây có phần cho ngươi nói chuyện sao? Còn không cút sang một bên!”

Vạn Trùng Dương chậm rãi đi đến trước mặt mọi người, âm thanh cũng dần lạnh đi!

“Lão nô đã ở đây năm trăm năm, cũng có tình cảm với chư vị tiền bối, lão nô sẽ không để gia chủ sai lầm mãi như vậy.”

Vạn Trùng Dương lắc đầu, hắn không cho phép Vạn Thiên Cừu tiếp tục sai lầm như vậy.

Thân thể của những tiền bối này, sao có thể để những người này mạo phạm?

Mở nơi an nghỉ của các tiền bối đã là bất kính với các tiền bối, bây giờ lại còn muốn dùng thân thể của các tiền bối làm bia đỡ đạn.

Đúng là tội không thể tha!

Nếu không phải nể những người này đều là người Vạn gia, hắn đã giết chết bọn họ rồi.

Nghe Vạn Trùng Dương nói vậy, Vạn Thiên Cừu và mấy trưởng lão đều tức giận.