TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1220: Sau này nơi đây sẽ gọi là Minh Phủ

Liên tiếp mười mấy tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, tại các vị trí khác nhau của Minh giới, đều sáng lên từng luồng ánh sáng.

Đôi mắt của mọi người không khỏi bận rộn, đặc biệt là những người và ma thú lần đầu tiên đến Minh giới.

Mắt của bọn họ dường như sắp lồi ra ngoài!

Cũng không thấy chưởng quỹ Dương làm gì, sao tự nhiên lại xuất hiện nhiều thứ như vậy.

Có người, đã lấy ra quả cầu khắc ảnh để ghi lại những gì vừa xảy ra.

Đến lúc đó, có thể mang về cho gia đình và bạn bè cùng thưởng thức.

Dương Phong cũng không ngăn cản, đây cũng là một cách để mọi người biết đến sự lợi hại của hắn.

Cũng để mọi người biết Minh giới, rốt cuộc là một dạng tồn tại như thế nào.

Có như vậy, mới khiến mọi người khi làm một số việc gì đó, đều có lòng kính sợ.

Đừng ỷ vào tu vi cao cường của mình, mà đi ức hiếp kẻ yếu.

Đến lúc đó xuống Minh phủ, chính là bị tính sổ.

Ngay lúc này, âm thanh nhắc nhở của hệ thống lại vang lên.

“Hệ thống nhắc nhở: Đang dung hợp Minh giới...Thời gian dung hợp: 10 ngày.”

Sau khi âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, Minh giới bắt đầu biến đổi.

Các công trình kiến trúc bên trong Minh giới, bắt đầu từ từ lớn lên, khoảng cách giữa các tòa nhà cũng bắt đầu kéo dài ra.

Không gian của Minh giới, bắt đầu mở rộng với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.

Minh giới dung hợp, lúc này mới thực sự bắt đầu.

Mọi người đều trố mắt há hốc mồm nhìn những thay đổi này.

Đây là bắt đầu chính thức dung hợp rồi sao?

Nhưng lúc này, trên mặt Dương Phong lại lộ ra vẻ khó hiểu.

“Hệ thống, với khả năng của ngươi, dung hợp Minh giới mà lại mất đến 10 ngày?”

Dương Phong không hiểu, với khả năng của hệ thống, sao lại cần lâu như vậy, mới có thể dung hợp toàn bộ Thánh Nguyên Hoang giới vào Minh giới.

Trong suy nghĩ của hắn, nhiều nhất là một hai ngày là có thể xong xuôi.

“Đây không chỉ đơn thuần là dung hợp Minh giới, mà là để các sinh linh trong Thánh Nguyên Hoang giới, chuyển hóa thành vong linh của Minh giới.”

Hệ thống không vui nói.

Mình đúng là lợi hại, nhưng cũng không đến mức lợi hại như vậy.

Dung hợp Thánh Nguyên Hoang giới vào đây không khó, cũng không cần nhiều thời gian như vậy.

Nhưng để các sinh linh trong Thánh Nguyên Hoang giới, chuyển hóa thành vong linh, mà còn phải giữ nguyên thực lực cảnh giới của họ khi còn sống, cũng cần thời gian.

Chưa kể đến việc, chuyển đổi toàn bộ hoa cỏ cây cối trên tinh cầu Thánh Nguyên Hoang giới, thành dạng thích hợp để sinh trưởng trong Minh giới, cũng cần thời gian.

Không phải chỉ cần dung hợp toàn bộ Thánh Nguyên Hoang giới vào đây là xong.

Dương Phong nghe hệ thống giải thích, cũng gật đầu, xem ra vẫn là mình nghĩ quá đơn giản rồi.

Hệ thống tính toán quả thực chu đáo, ngay cả một cỏ một cây, một hoa một gốc cũng đều tính đến, thật khiến người ta cảm động.

“Khối lượng công việc lớn như vậy, hệ thống, ngươi vất vả rồi.”

Hiếm khi Dương Phong lại quan tâm đến hệ thống như vậy, điều này không phải chỉ nói ngoài miệng, mà là xuất phát từ nội tâm của hắn.

Hệ thống lại không để ý, kiểu quan tâm vô nghĩa này, căn bản không có tác dụng gì.

Ta là hệ thống, không phải thiếu nữ mê trai, sẽ không ăn chiêu này của ngươi.

“Nếu ký chủ thực sự xót xa cho hệ thống này, thì sau này hãy đi làm nhiệm vụ nhiều hơn.”

Dương Phong vừa nghe thấy vậy, lập tức cười trừ với hệ thống.

“Ha ha...Hệ thống, ngươi tiếp tục cố gắng, chưởng quỹ ta có việc bận, không tán gẫu với ngươi nữa!”

Dương Phong thấy tình thế không ổn, lập tức chuồn đi.

Những chuyện khác đều có thể nói, còn chuyện đi làm nhiệm vụ, thì cứ để tùy duyên vậy.

Khi Minh giới mở rộng đến gấp mười ngàn lần trước đó, thì bên trong ngừng mở rộng.

Lấy các công trình kiến trúc của Minh giới làm trung tâm, bên ngoài bắt đầu mở rộng.

Tốc độ mở rộng đó, đã không thể dùng lời lẽ để hình dung được.

Mọi người xem một lúc, ngoài bóng tối ra, thì vẫn là bóng tối, không có bất kỳ ánh sáng nào, căn bản không có gì để xem.

Ánh mắt của mọi người lại nhìn về những công trình mới xuất hiện bên dưới.

“Chưởng quỹ, tòa đại điện kia là gì vậy?”

Hổ Thiên Thiên chỉ vào tòa đại điện đầu tiên xuất hiện, hỏi.

“Ha ha...Đây là Lục Đạo Luân Hồi, sau này những vong linh muốn luân hồi, sẽ phải đến đây.” Dương Phong cười ha hả nói.

“Đó chính là nơi đầu thai sao!”

Có Lục Đạo Luân Hồi, Minh giới mới có thể thực sự vận hành.

Lục Đạo Luân Hồi chính là công trình quan trọng nhất của Minh giới, không có công trình nào khác sánh bằng.

“Ơ...Chủ nhân, đây có phải là mười tám tầng địa ngục không?”

Tiểu Bạch nhìn vào trong Cửu U chi địa sâu không lường được, chỉ vào một cánh cổng truyền tống khổng lồ phát ra ánh sáng, hỏi.

Tiểu Bạch vẫn nhớ, Dương Phong từng nói sẽ đặt một tòa mười tám tầng địa ngục ở nơi này, để trừng phạt những người làm ác khi còn sống.

“Ha ha...Không sai, đây chính là mười tám tầng địa ngục, đến lúc đó mọi người cũng có thể đi tham quan.”

Cánh cổng truyền tống đó chính là lối vào mười tám tầng địa ngục, chỉ cần bước vào cổng truyền tống, là có thể tiến vào mười tám tầng địa ngục vô cùng tàn khốc.

Không phải ai cũng có thể tiến vào mười tám tầng địa ngục, ngoài vong linh có thể thông qua cổng truyền tống đó, tất cả các sinh linh khác đều không thể tiến vào.

Đương nhiên, trừ bỏ thành viên của cửa hàng.

Đây là quy định đặc biệt của hệ thống.

Nếu thực lực của ngươi cao hơn hệ thống, thì vẫn có thể ổn ổn định định thông qua cổng truyền tống này, tiến vào mười tám tầng địa ngục.

Hệ thống làm như vậy, cũng là để ngăn cản một số võ giả hoặc tu tiên giả, thậm chí là tiên nhân, xông vào mười tám tầng địa ngục.

Vì vậy, mới thiết lập là bất kỳ sinh linh nào cũng không được tiến vào.

Còn nếu là vong linh, hắc hắc...trong Minh giới, cho dù ngươi có mạnh mẽ đến đâu, cũng không thể gây ra sóng gió gì.

“Chưởng quỹ, đó là con thuyền gì vậy? Sao lại kỳ lạ như vậy!”

Ngụy Tinh Tinh chỉ vào một chiếc thuyền nhỏ đang trôi nổi trong sông Vong Xuyên, hỏi.

“Hắc hắc...Để ta đoán thử xem.” Còn chưa đợi Dương Phong trả lời, Hổ Hoan Hoan đã lên tiếng nói.

“Trước đây ta đã nghe chưởng quỹ nói, sẽ đặt một chiếc Thuyền Không Trở Lại ở trong sông Vong Xuyên.

Có lẽ, đây chính là Thuyền Không Trở Lại!”

Sau khi Hổ Hoan Hoan nói xong, ngẩng đầu nhìn Dương Phong, chờ đợi sự khẳng định của Dương Phong.

Dương Phong cười gật đầu: “Không sai, đây chính là Thuyền Không Trở Lại.”

Dương Phong lần lượt giới thiệu với mọi người, về chức năng của những công trình mới thêm vào này.

Mọi người cũng nghe say mê.

Còn Mộc Du và những người khác, hôm nay bọn họ chỉ mang theo mắt, tai và quả cầu khắc ảnh trong tay.

Còn miệng, bọn họ không mang theo.

Ở đây chỉ cần nghe và xem là được, những thứ khác đều không liên quan đến bọn họ.

“Dương chưởng quỹ, tại sao nơi này lại không mở rộng nữa?”

Hầu Đồ lúc này có chút khó hiểu.

Tại sao nơi này mở rộng gấp mười ngàn lần rồi, mà lại không mở rộng nữa.

Lúc đầu Dương Phong cũng có nghi vấn này, cho đến khi hỏi hệ thống, hắn mới hiểu ra.

Dương Phong đưa tay chỉ xuống dưới: “Nơi này chỉ là một phần của Minh giới, chứ không phải toàn bộ Minh giới.”

Hầu Đồ nghe vậy, lập tức hiểu ra ý của Dương Phong.

“Sauk hi, nơi đây sẽ gọi là Minh Phủ, là phủ nha chưởng quản Minh giới!”

Dương Phong tiếp tục nói.

“Minh Phủ!!”

Hầu Đồ và những người khác mở to mắt, bọn họ còn đang băn khoăn không biết sau này nên gọi nơi này là gì.

Bây giờ Dương chưởng quỹ đã lập tức giải quyết khó khăn cho bọn họ.

“Thánh Nguyên Hoang giới hoàn toàn dung hợp vào đây cần mười ngày, tất cả các sinh linh được dung hợp vào đây, sau khi bọn họ chuyển hóa thành vong linh, trong ký ức của bọn họ sẽ xuất hiện sự tồn tại của Minh Phủ.

Đến lúc đó các ngươi có thể chiêu mộ quỷ binh, quỷ tướng, quỷ sai, quỷ lại từ khắp Minh giới, để phục vụ cho toàn bộ Minh Phủ.”