Trên lôi đài, Tân Cái đắc ý vô cùng. Hắn vừa liên tiếp đánh bại bảy tên Nhân tộc, đây chính là kỷ lục liên thắng dài nhất của cao giai võ giả Ma tộc bọn hắn đối với cao giai võ giả Nhân tộc.
Đây là một vinh quang, cho dù kế tiếp hắn bị võ giả Nhân tộc đánh bại, hắn cũng có thể tự hào.
“Ta tới chiến ngươi!”
Lúc này, từ dưới lôi đài, một trung niên nhân mặc chiến giáp màu đen bay lên.
Toàn thân trung niên nhân kia tản ra một cỗ khí tức huyết tinh nhàn nhạt, ánh mắt của hắn giống như võ giả Ma tộc, cũng tản ra hồng mang nhàn nhạt.
“Ma tu, hắn là ma tu!”
Dưới lôi đài, đám người lập tức nhận ra thân phận của trung niên nhân kia.
Trung niên nhân kia chính là ma tu, hắn tên là Trọng Văn Viễn, cảnh giới của hắn cũng giống như Tân Cái, cũng là Võ Hoàng cảnh.
“Thú vị nha, ma tu đối đầu Ma tộc!”
“Không biết ma tu lợi hại, hay là Ma tộc lợi hại!”
“Ma tu truy cầu cực hạn tốc độ tu luyện, không biết lực chiến của bọn hắn như thế nào!”
Lúc này, đám người dưới lôi đài cũng trừng lớn hai mắt. Trước đó, cũng chưa có ma tu nào bước lên lôi đài.
Trong ấn tượng của bọn họ, tốc độ tu luyện của ma tu đặc biệt nhanh, từng tên một tính tình cũng rất quái dị, nhưng không có người nào có thể hiểu rõ về lực chiến của bọn hắn.
Từ đầu đến cuối, trừ bỏ nhân viên cửa hàng ra, không có người nào biết ma tu chiến đấu sẽ như thế nào.
Hiện tại, bọn hắn có thể mở rộng tầm mắt rồi, nhất là ma tu chiến đấu với Ma tộc.
Song ma đại chiến, rốt cuộc ma nào sẽ cười đến cuối cùng?
“Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp!”
Trọng Văn Viễn cũng không có ý định cùng Tân Cái hàn huyên, vừa lên hắn đã sử dụng con bài chưa lật của mình.
Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp, chỉ cần nghe tên đã biết nó như thế nào rồi.
Cảnh giới Võ Hoàng thất giai của Trọng Văn Viễn, trong nháy mắt đã tăng vọt đến Võ Đế tứ giai, trong nháy mắt đã vượt qua sáu tiểu cảnh giới.
Không chỉ là vượt qua sáu tiểu cảnh giới, tốc độ và lực lượng của hắn cũng tăng lên mấy lần.
Đây chính là đặc điểm lớn nhất của công pháp ma tu, nó có thể trong nháy mắt tăng cường lực chiến của ma tu.
Bất quá, nó cũng có một chút di chứng, đó là sau khi thi triển loại công pháp này, sẽ có một thời gian suy yếu nhất định.
Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp mà Trọng Văn Viễn thi triển, nếu thi triển ở bên ngoài lôi đài, như vậy sẽ có một ngày suy yếu kỳ.
Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp có thể duy trì đến khi linh lực của bản thân khô cạn, cho nên nó vẫn là một loại công pháp tăng cường bản thân vô cùng không tệ.
Bất quá Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp là một công pháp chuyên thuộc, trừ ma tu ra, người khác luyện sẽ tẩu hỏa nhập ma đương trường bỏ mạng.
Trọng Văn Viễn trong nháy mắt biến mất tại chỗ, đi tới trước mặt Tân Cái. Khi Tân Cái còn chưa kịp phản ứng, một quyền nặng nề đã nện vào bụng hắn.
Tân Cái chỉ cảm thấy bụng của mình truyền đến đau đớn thấu xương, đau đớn này trong nháy mắt đã lan tràn đến toàn bộ lồng ngực.
Trước mắt tối sầm, Tân Cái suýt chút nữa đã ngất đi, lực lượng của một quyền này đã trực tiếp khiến hắn bay ngược ra ngoài.
“Phốc!!!”
Trên không trung, một ngụm máu tươi phun ra.
Trọng Văn Viễn được đằng chân lân đằng đầu, một khắc sau đã xuất hiện phía trên Tân Cái đang bay ngược ra ngoài, lại một quyền nặng nề nện vào ngực Tân Cái.
Tân Cái giống như một ngôi sao băng, từ hư không nhanh chóng nện xuống lôi đài.
“Bùm!!!”
Tiếng vang nặng nề khi vật nặng rơi xuống vang vọng trên lôi đài, Tân Cái lại phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch vô cùng.
Còn chưa đợi hắn hoàn hồn, thân ảnh của Trọng Văn Viễn lại một lần nữa xuất hiện trước mắt.
Bàn chân to của Trọng Văn Viễn hung hăng giẫm xuống đỉnh đầu Tân Cái còn chưa kịp phản ứng.
Tân Cái hóa thành một đạo bạch quang, biến mất trên lôi đài, Tân Cái bại!
Thời gian hai người chiến đấu cực nhanh, chưa đến mười hơi thở đã phân ra thắng bại.
Khóe miệng Trọng Văn Viễn hơi nhếch lên, hắn đã quan sát Tân Cái rất lâu, cũng có chút hiểu biết về chiến đấu của Tân Cái.
Hắn dưới tình huống dốc hết toàn lực, có thể dự đoán được bước tiếp theo Tân Cái sẽ làm như thế nào, cho nên mới có thể trong thời gian ngắn như vậy đã đánh bại được đối phương.
“Cùng cảnh giới còn có ai đến chiến?”
Trọng Văn Viễn cũng không để ý đến Tân Cái dưới lôi đài, cùng những người đang nghị luận kia, mà lớn tiếng nói để võ giả cùng cảnh giới đi lên khiêu chiến hắn.
Lời này của Trọng Văn Viễn vừa dứt, đã có một Ma tộc cảnh giới Võ Hoàng nhảy lên lôi đài.
Sau khi Tân Cái bị đánh bại, rất nhiều Ma tộc không phục, đều muốn đi lên khiêu chiến Trọng Văn Viễn.
Tuy nhiên, một mạch có ba Ma tộc đi lên, toàn bộ đều bị Trọng Văn Viễn đánh bại.
Lúc này cũng không có người của Ma tộc đi lên khiêu chiến nữa, những người cảnh giới Võ Hoàng khác dưới lôi đài cũng biết được Trọng Văn Viễn lợi hại, cũng không có người nào đi lên khiêu chiến hắn.
“Chẳng lẽ không có người nào dám đi lên khiêu chiến ta sao?” Trọng Văn Viễn đợi một lát, cũng không thấy người đi lên khiêu chiến liền lên tiếng nói.
“Ta đến thử xem!”
Lúc này, một thiếu niên cầm trường kiếm nhảy lên lôi đài.
Thiếu niên này chỉ có cảnh giới Võ Hoàng cửu giai, bất quá khí thế trên người hắn cũng không thấp hơn võ giả cảnh giới Võ Hoàng.
“Hắn là đệ tử Chân Vũ Kiếm Tông!”
Dưới lôi đài, một người nhận ra thiếu niên này kêu lên.
Thiếu niên này chính là một ngoại môn đệ tử của Chân Vũ Tông ở Thiên Vũ Hoang Giới, năm nay mười tám tuổi.
Một đệ tử Võ Vương cửu giai mười tám tuổi, có thể nói là tương đối lợi hại.
“Kiếm tu cũng tới, hôm nay thật sự vận khí tốt, cư nhiên có thể nhìn thấy thể tu, ma tu, kiếm tu tỷ thí!”
“Đúng vậy, cái này cũng rất khó được.”
Trong khoảng thời gian ngắn, đám người dưới lôi đài nghị luận ầm ĩ, thậm chí có người lấy ra thạch ảnh bắt đầu quay chụp.
Dù sao, bất luận là ma tu hay kiếm tu, cũng đều là lần đầu tiên xuất hiện trên lôi đài, bọn hắn sẽ ghi lại trận đấu đặc sắc của hai người để từ từ thưởng thức.
Trọng Văn Viễn nhìn đối phương, từ khí thế trên người đối phương, đã biết đối phương tuyệt đối là một tên cứng cỏi.
Hắn cũng sẽ không bởi vì đối phương là Võ Vương cảnh giới mà coi thường đối phương, hắn cũng biết kiếm tu là sự tồn tại đáng sợ.
Bất luận là Mộ Dung Thu Tuyết, hay là những người khác của Chân Vũ Kiếm Tông, Trọng Văn Viễn cũng đã từng thấy qua sự đáng sợ của bọn họ.
Cho nên, khi ngoại môn đệ tử của Chân Vũ Kiếm Tông vừa mới xuất hiện trên lôi đài, hắn lập tức lấy ra toàn bộ thực lực của mình.
“Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp!”
Trọng Văn Viễn trực tiếp sử dụng con bài chưa lật của mình, lấy tốc độ nhanh nhất đánh về phía ngoại môn đệ tử của Chân Vũ Kiếm Tông.
Ngoại môn đệ tử trẻ tuổi của Chân Vũ Kiếm Tông, đem trường kiếm trong tay ngang ở trước ngực, nhẹ giọng nói: “Xuất kiếm!”
Lời vừa dứt, trường kiếm trong nháy mắt ra khỏi vỏ, chỉ thẳng Trọng Văn Viễn.
Một cỗ kiếm ý cường đại từ trên thân kiếm bộc phát ra, khiến thân hình Trọng Văn Viễn hơi dừng lại.
“Kiếm ý mạnh mẽ quá!” Trọng Văn Viễn cảm nhận được áp lực của kiếm ý, cũng thầm kinh hãi.
Mà ngay tại lúc này, đệ tử của Chân Vũ Kiếm Tông chỉ về phía Trọng Văn Viễn, nhàn nhạt nói: “Nhanh!!”
Một khắc sau, trường kiếm tản ra kiếm ý cường đại, giống như sao băng, bắn nhanh về phía Trọng Văn Viễn.
“Vèo!!”
Tốc độ kia giống như tia chớp, căn bản không thấy rõ, trường kiếm mang theo lực lượng hủy diệt, trực tiếp xé rách không khí bắn về phía mặt Trọng Văn Viễn.
Đồng tử của Trọng Văn Viễn co rút mạnh, hắn căn bản không kịp phản ứng, còn chưa đợi hắn làm ra động tác né tránh, trường kiếm đã xuyên qua đầu hắn.
“Vèo!!”
Thân thể của Trọng Văn Viễn lóe lên một đạo quang mang, biến mất trên lôi đài.
Cuộc chiến giữa ma tu và kiếm tu, lấy kiếm tu thắng lợi mà kết thúc.