Sau khi làm xong mọi việc, Dương Phong cũng không phát những điều cần chú ý mới về lãnh địa cửa hàng lên thẻ hội viên.
Hiện tại, những biến hóa trong cửa hàng, chỉ có những người đang ở trong lãnh địa cửa hàng này mới biết.
Tuy nhiên, mọi người bây giờ đều gọi bạn bè đến truyền tin tức này đi. Những người chưa tiến vào lãnh địa cửa hàng sau khi nhận được tin tức, lập tức kích động hẳn lên.
Từng người một bay về phía lãnh địa cửa hàng, bọn họ muốn tận mắt nhìn xem cột đá vạn trượng trông như thế nào, muốn xem Thụ Vương cao vạn trượng trông ra sao, muốn xem Ma Hoa Ác Mộng trông như thế nào.
Mặc dù Dương Phong không gửi tin tức này lên thẻ hội viên, nhưng hắn đã thông báo những điều cần chú ý cho tất cả mọi người trong lãnh địa cửa hàng.
Thiên Không Chi Thành.
Dương Phong dẫn mọi người đến bên trên Thiên Không Chi Thành, hắn muốn cho mọi người xem trực tiếp hơn về màn xuất hiện chấn động của Hư Thực Đại Điện.
Không sai, Dương Phong đang nóng lòng muốn mang Hư Thực Đại Điện ra khoe khoang một chút.
Lúc này trên Thiên Không Chi Thành có rất nhiều người đang đứng, tất cả mọi người đều muốn xem Dương Phong sẽ lấy ra thứ gì.
Mọi người cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho tâm lý vô cùng chấn động, cần biết rằng nếu Dương Phong không có thứ gì khiến người ta chấn động, thì sẽ không làm lớn chuyện như vậy.
Nhìn mọi người trên Thiên Không Chi Thành đang chờ đợi, Dương Phong mỉm cười: “Hắc hắc... mọi người hãy mở to mắt ra nhé!”
Tất cả mọi người đều gật đầu, mở to mắt của mình, chờ đợi cảnh tượng chấn động tiếp theo.
Dương Phong đưa tay trái ra, hướng về bầu trời và hét lớn: “Hiện!!”
Khoảnh khắc tiếp theo, kim quang bùng nổ trong hư không, bao phủ cả mặt đất, kim quang chói lọi khiến tất cả mọi người bên dưới nhắm mắt lại, không thể nhìn thẳng.
Kim quang chói mắt khiến mặt đất lập tức biến thành một đại dương màu vàng, tất cả mọi người đều tắm mình trong ánh sáng vàng kim.
Vào thời khắc này, trong lòng tất cả mọi người đều vô cùng chấn động, trong luồng sáng có một áp lực và nỗi sợ hãi đến từ linh hồn.
Hầu hết mọi người lúc này đều không tự chủ được mà quỳ bái xuống đất, thậm chí có người còn phủ phục dưới đất. Những người không quỳ xuống cũng đều cúi đầu.
Vào thời khắc này, ngoài Dương Phong ra, trong lòng tất cả những người khác chỉ có kính sợ và thành kính.
Ngay sau đó, hư không đột nhiên tràn ngập mây mù, thấp thoáng có thể thấy được một cung điện khổng lồ, hùng vĩ, cổ xưa sừng sững hiện ra.
Cung điện khổng lồ thấp thoáng kia dường như đến từ thời viễn cổ, tỏa ra thần uy mênh mông vô tận, thần uy này bao trùm cả đất trời!
Tất cả mọi người đều nín thở, cảm nhận thần uy, cảm nhận khí tức mênh mông bát ngát này, ai ai cũng cảm thấy mình nhỏ bé như con kiến.
Không lâu sau, khi ánh sáng màu vàng dần tan đi, mọi người mới từ từ mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn về phía hư không.
Lúc này trong hư không, một cung điện khổng lồ dài chín ngàn trượng, rộng năm ngàn trượng, cao ba ngàn trượng đang phát ra ánh sáng vàng kim, lúc ẩn lúc hiện.
Khoảnh khắc nhìn thấy Hư Thực Đại Điện, áp lực đến từ sâu trong linh hồn khiến tất cả mọi người lại cúi đầu xuống.
Từ trước đến nay, mọi người chưa từng thấy cung điện nào hùng vĩ như vậy, nó tỏa ra ánh sáng vàng kim chói lọi như một ngôi sao cố định, nó chính là một mặt trời khổng lồ, mang đến cho người ta cảm giác uy hiếp và áp lực mạnh mẽ.
Dương Phong vung tay lên, để ánh sáng và áp lực của Hư Thực Đại Điện từ từ thu lại.
“Đây chính là cung điện của bổn chưởng quỹ, Hư Thực Đại Điện!” Giọng nói của Dương Phong vang lên trong lĩnh vực vô địch, giọng nói ấy tràn đầy kiêu ngạo.
Sau khi cảm nhận được áp lực đến từ sâu trong linh hồn, mọi người lại ngẩng đầu lên, nhìn về phía Hư Thực Đại Điện khổng lồ vô cùng trong hư không.
Đây chính là Hư Thực Đại Điện sao?
Quá chấn động, thực sự quá chấn động! Sự chấn động này thực sự khó có thể diễn tả bằng lời!
Vào thời khắc này, tất cả mọi người đều chấn động đến mức không nói nên lời, chỉ có thể chăm chú nhìn chằm chằm vào vật khổng lồ trong hư không.
Trong số những người này, chấn động nhất chính là Thụy Lân! Vừa rồi hắn cũng quỳ bái dưới áp lực của Hư Thực Đại Điện, không nảy sinh chút ý nghĩ phản kháng nào.
Thực lực của mình là gì? Thụy Lân hiện tại rất rõ ràng. Chính vì vậy, Thụy Lân mới vô cùng chấn động.
Khi Dương Phong thu áp lực của Hư Thực Đại Điện, Thụy Lân vừa thở phào nhẹ nhõm, vừa tò mò về cung điện trong hư không: “Chủ... Chủ nhân, đây đây đây là cung điện gì?”
Nghe thấy Thụy Lân hỏi, mọi người đều dựng thẳng tai lên, nhìn về phía Dương Phong.
Dương Phong chỉ vào hư không, giới thiệu: “Nó được gọi là Hư Thực Đại Điện!”
Hư Thực Đại Điện?
Mọi người lại nhìn về phía Hư Thực Đại Điện, quả nhiên trên cửa chính của đại điện có treo một tấm biển phát ra âm hưởng cổ xưa.
Trên tấm biển, có khắc bốn chữ “Hư Thực Đại Điện” theo lối chữ rồng bay phượng múa.
“Sauk hi Hư Thực Đại Điện này sẽ là nơi ở riêng của bổn chưởng quỹ.” Dương Phong rất tự hào nói.
Hắn có đủ lý do để tự hào, dù sao nhìn khắp muôn vàn vũ trụ, có bao nhiêu người có thể sở hữu một đại điện như vậy làm nơi ở?
Ngay cả tiên nhân cũng không có tư cách!
Trong mắt tất cả mọi người đều tràn đầy vẻ ghen tị, ai lại không ghen tị khi có một đại điện oách như vậy làm nơi ở của mình chứ?
“Đi thôi... bổn chưởng quỹ sẽ đưa các ngươi đi dạo một vòng!” Dương Phong vung tay lên, đưa mọi người đến tiền sảnh tầng một của Hư Thực Đại Điện.
Đến tiền sảnh tầng một, mọi người vội vàng nhìn xung quanh.
“Lão Mộc, A Nhất!!” Dương Phong lớn tiếng gọi.
Lão Mộc tất nhiên là khí linh của Hư Thực Đại Điện - Mộc Dịch, còn A Nhất, chính là lão già nhỏ bé canh giữ lối vào tầng đầu tiên của đại điện.
Dương Phong đã đặt tên cho mỗi tầng đại điện từ A Nhất đến A Hai Mươi Mốt.
Dương Phong đặt tên chính là dứt khoát như vậy, độc đáo như vậy, trực tiếp như vậy.
Ban đầu người canh giữ tầng một không thể tự do hành động, Dương Phong đã ra lệnh cho họ.
Khi Dương Phong vừa dứt lời, Mộc Dịch và A Nhất đã xuất hiện trước mặt Dương Phong.
“Chủ nhân, lão Mộc nghe ngài sai bảo!”
“Chủ nhân, A Nhất nghe ngài sai bảo!”
Dương Phong cũng giới thiệu với mọi người một chút, lão Mộc và A Nhất cũng nhanh chóng trở nên quen thuộc với mọi người.
Ban đầu người canh giữ lối vào không thể rời khỏi vị trí, nhưng dưới sự nỗ lực của khí linh và Dương Phong, họ đã thay đổi một chút quy tắc trong Hư Thực Đại Điện, để người canh giữ lối vào có thể tự do di chuyển trong tầng này như người canh giữ.
Dương Phong đi đến một bên của tiền sảnh, chọn một căn phòng, cải tạo nơi này thành một nhà bếp.
Sau khi cải tạo một căn phòng bên cạnh thành kho chứa đồ, hắn đã cải tạo không gian của kho chứa đồ thành một không gian tương tự như không gian trữ vật. Chỉ cần bỏ bất kỳ thực phẩm nào vào trong kho chứa đồ này, nó sẽ không bao giờ bị hỏng.
Dương Phong đã bỏ một số nguyên liệu lấy được từ Tiên Không Bí Cảnh và một số thực phẩm lấy được từ Tu Tiên Giới vào trong đó.
Sau khi chuẩn bị xong, Dương Phong liền gọi A Hào, Tiểu Bạch, Huyền Phi đến và dặn dò: “Hôm nay hãy dùng những nguyên liệu này để làm một bữa tiệc lớn. Đây đều là linh thú có thực lực mạnh mẽ, còn đây đều là linh dược linh thảo triệu năm.”
Dương Phong chỉ vào đống linh thú và một số linh thảo linh dược dùng để nấu ăn.
Đây là những linh dược linh thảo mà Dương Phong cố ý giữ lại để chế biến thành mỹ thực.