TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1918: Có Thể Đối Mặt Với Một Số Chuyện Đen Đủi

Hư Thực đại điện.

Hôm nay mùng một, cửa hàng không mở cửa.

Dương Phong từ trên giường bò dậy, đi đến hậu viện của Hư Thực đại điện.

Hư Thực đại điện vốn không có hậu viện, là Dương Phong dùng năng lực của mình trong Vô Địch lĩnh vực, sống sờ sờ khai phá ra một khoảng không gian hậu viện.

Dương Phong bố trí trong hậu viện một chút, trồng rất nhiều hoa cỏ linh dược hái được từ trong Tiên Không bí cảnh, cùng một cây đại thụ chỉ cao chừng ba mét.

Cây này không phải là cây bình thường, tuy rằng nó không phải là thụ tinh, cũng không có bất kỳ linh trí và tu vi nào. Nhưng, lá cây của nó có thể tỏa ra một luồng khí tức mát mẻ mang theo một tia mùi hoa quế.

Đồng thời, trong hậu viện cũng làm một cái ao nước, bất quá trong ao nước không có bất kỳ thứ gì.

Dương Phong lấy ghế nằm ra, đặt ở dưới tán cây, ngồi phịch xuống ghế nằm.

Đúng rồi, có thể hoàn thành sẵn cái xí ngầu vận mệnh tháng này, giống như bản chưởng quỹ hiện tại vận khí bừng bừng, chắc chắn có thể lắc ra một cái Hồng Vận Đương Đầu.

"Hệ thống, bản chưởng quỹ muốn sử dụng xí ngầu vận mệnh." Trên mặt Dương Phong đầy nhẹ nhõm, mấy tháng nay Dương Phong đều lắc ra vận khí tốt, lần này ở trong mắt Dương Phong đã là vận khí tốt rồi.

Bất quá, Dương Phong cũng không chủ quan, nhắm mắt lại cầu nguyện: "Thiên linh linh địa linh linh, nhất định phải để cho bản chưởng quỹ có được vận khí tốt!"

Lúc xí ngầu ngừng lại, Dương Phong lại ngẩn người.

"Ngọa tào!"

Dương Phong khó có thể tin được nhìn bốn chữ "Thảm tuyệt nhân hoàn" trên xí ngầu phát ra ánh sáng màu đen.

Lúc này trong lòng Dương Phong chính là cực kỳ chua xót, vận khí này của mình rốt cuộc là tốt hay không tốt? Nếu nói là không tốt thì đã lắc ra Thảm Tuyệt Nhân Hoàn. Nếu nói là vận khí tốt thì đã lắc ra Thảm Tuyệt Nhân Hoàn.

Cho dù Dương Phong đã lắc ra Thảm Tuyệt Nhân Hoàn, trên mặt hắn ngoại trừ một tia đau lòng ra cũng không có vẻ gì khác.

"Nói đi, cần cái gì mới có thể bù đắp được trừng phạt lần này!" Dương Phong đã chuẩn bị tốt để mất máu lớn rồi, dù sao đây chính là Thảm Tuyệt Nhân Hoàn.

Muốn bù đắp trừng phạt vận rủi, cái giá phải trả tuyệt đối là rất lớn. Dương Phong đã chuẩn bị tốt khấu trừ phần trăm doanh thu tháng này cùng với chia sẻ của hội đấu giá.

"Xin lỗi ký chủ, trừng phạt lần này ngươi không bù đắp được!" Trong âm thanh của hệ thống có chút vui sướng khi người gặp họa vang lên.

Có thể nhìn thấy dáng vẻ xui xẻo của Dương Phong, là một trong những thú vui lớn nhất của hệ thống.

Hơn nữa, trừng phạt vận rủi lần này của Dương Phong cũng rất quan trọng đối với hệ thống. Trừng phạt của Dương Phong lần này chính là vận rủi cộng thêm phong ấn tu vi, hơn nữa thời gian sẽ dài gấp đôi so với bình thường.

Như vậy, hệ thống có thể rời khỏi thần hồn của Dương Phong, đi ra ngoài làm một ít chuyện riêng của mình, cùng với làm một số sắp xếp.

"Tại sao? Cho bản chưởng quỹ một lý do hợp lý!" Dương Phong nghe được lời này, trên mặt đại biến. Nếu như không thể bù đắp, cái hậu quả Thảm Tuyệt Nhân Hoàn kia hắn đã có thể thể nghiệm sâu sắc.

Đó thật sự là thảm tuyệt nhân hoàn!!

"Lý do rất đơn giản, tiền bù đắp số lượng của ký chủ đã đủ. Ký chủ cần phải chịu một lần trừng phạt, mới có thể bắt đầu bù đắp lại!" Hệ thống mạnh mẽ đè nén ý cười trong lòng.

Hắn đã không thể chờ đợi được nữa muốn nhìn thấy dáng vẻ xui xẻo của Dương Phong.

Tiếp theo hệ thống tỉ mỉ giới thiệu cho Dương Phong một chút, có liên quan tới chuyện bù đắp vận rủi số lượng.

Dùng cái giá khác để bù đắp vận rủi là có hạn chế về số lượng, hơn nữa họa vô đơn chí, tai ương liên tiếp, thảm tuyệt nhân hoàn bù đắp cũng có hạn chế về số lượng.

Dương Phong đã bù đắp hai lần Thảm Tuyệt Nhân Hoàn, nếu như lắc ra lần thứ ba, như vậy hắn sẽ phải tiếp nhận trừng phạt. Thảm Tuyệt Nhân Hoàn bù đắp số lần bắt đầu tính lại từ đầu.

Không thể bù đắp, vậy cũng chỉ có thể cắn răng đối mặt mà thôi.

Dương Phong vì chứng minh mình không sợ hãi, một bộ dáng bất cần đời nói: "Vậy bản chưởng quỹ cần phải chịu trừng phạt gì?"

Tuy nhiên, trong lòng Dương Phong chính là căng thẳng muốn chết, niệm thần phật đầy trời phù hộ, nếu không trừng phạt của mình sẽ quá mức thê thảm.

"Phong ấn cảnh giới của ký chủ một tháng, bao gồm cả năng lực vô địch trong Vô Địch lĩnh vực, còn có thể đối mặt với một số chuyện đen đủi!"

Hệ thống ở sâu trong thần hồn của Dương Phong như cười mà không phải cười nói, trên mặt lộ ra biểu cảm xấu xa và gian trá.

Dương Phong vừa nghe, sắc mặt lập tức thay đổi, nếu chỉ khấu trừ phần trăm doanh thu cùng với chia sẻ của hội đấu giá gì đó, Dương Phong chỉ đau lòng mà thôi.

Nhưng cái có thể đối mặt với một số chuyện đen đủi kia lại làm cho Dương Phong có chút sợ hãi, nghĩ đến lần đầu tiên mình bị trừng phạt, hoa cúc lập tức đau đớn.

"Hệ thống, đừng kích hoạt trừng phạt nhanh như vậy, vạn sự chúng ta có thể thương lượng một chút nha! Dù sao quy củ là chết chúng ta đây chính là sống!" Dương Phong hiện tại cũng chỉ có thể đánh bài cảm tình, lại trả một cái giá nào đó xem có thể bù đắp được cái "có thể đối mặt với một số chuyện đen đủi" hay không.

Cái "có thể đối mặt với một số chuyện đen đủi" này ở trong mắt Dương Phong, chính là trừng phạt trí mạng.

"Xin lỗi ký chủ, kỳ thật hệ thống này cũng rất muốn thương lượng, đáng tiếc....thở dài!" Hệ thống không hảo ý nói.

Lời này của hệ thống là thật lòng, nếu như Dương Phong thật sự muốn dùng cái giá rất lớn để bù đắp "có thể đối mặt với một số chuyện đen đủi", hắn rất vui lòng.

Dù sao, ai sẽ đi ngược lại với lợi ích chứ?

Chỉ cần trừng phạt phong ấn tu vi còn ở, những thứ khác ở trong mắt hệ thống đều không sao cả.

Lời của hệ thống vừa dứt, trừng phạt vận rủi chính thức kích hoạt bắt đầu.

Dương Phong thấy thật sự không thể tránh khỏi, cũng chỉ có thể cắn răng nói: "Hừ...chẳng qua chỉ là một tháng mà thôi có gì ghê gớm, bản chưởng quỹ đâu cũng không đi. Ở trong Hư Thực đại điện!"

Dương Phong nói xong vỗ mạnh vào tay vịn của ghế nằm.

Nếu là bình thường cũng không có chuyện gì, nhưng hiện tại Dương Phong là vận rủi Thảm Tuyệt Nhân Hoàn, một cái vỗ này lại không ổn rồi.

"Loảng xoảng!!"

Toàn bộ ghế nằm đều sụp đổ, Dương Phong không có chút phòng bị nào, cái mông hung hăng ngã xuống đất.

"Ui ngọa tào a!!" Tiếng kêu thê thảm của Dương Phong vang vọng trong hậu viện của Hư Thực đại điện.

May mắn ở đây là không gian hậu viện tương đối độc lập, Mộc Dịch và A Nhất ở phía trước không nghe được tiếng kêu thê thảm của Dương Phong. Nếu không, bọn họ còn tưởng rằng Dương Phong bị ai bạo cúc hoa rồi.

......

Thái Huyền sơn.

Ngụy Thư Tuấn từ trong phòng tu luyện bế quan ba ngày đi ra, mấy lần lóe lên liền xuống Thái Huyền sơn.

Đang muốn đi đến bên bờ Thiên Ba hồ trong khu vực cửa hàng Duyên Lai Duyên Khứ, lại bị một nhóm bảy người mặc áo choàng đen đeo mặt nạ ngăn cản ở dưới chân núi.

Ngụy Thư Tuấn nhìn bảy người đeo mặt nạ áo choàng đen ngăn cản trước mặt mình, lông mày hơi nhíu lại. Những người đeo mặt nạ áo choàng đen này luôn cho hắn một loại cảm giác quen thuộc.

Nhưng hắn lại không nghĩ ra, đã gặp những người đeo mặt nạ áo choàng đen này ở nơi nào.

"Ngươi chính là Ngụy Thư Tuấn?" Trong đó một người cầm đầu đeo mặt nạ áo choàng đen hỏi.

Mục tiêu của bảy người đeo mặt nạ áo choàng đen này chính là Ngụy Thư Tuấn, bọn họ đã chờ ở đây ba ngày rồi.

Mục đích của bọn họ cũng rất đơn giản, đó chính là bắt được Ngụy Thư Tuấn, lấy đó uy hiếp Tiên Phong minh.

Ngụy Thư Tuấn liếc nhìn bảy người, khóe miệng lộ ra một tia khinh thường. Hắn tự nhiên có thể cảm nhận được ác ý của bảy người này.

Bất quá, Ngụy Thư Tuấn lại không để ý, căn bản không để bọn họ vào trong lòng. Tu vi của bảy người này đều là Vũ Thánh cảnh giới, lấy tu vi hiện tại của hắn ngay cả liếc mắt cũng sẽ không nhìn bọn họ một cái.