TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 2146: Muốn thay đổi có ba phương pháp

“Đúng vậy, chức nghiệp của ngươi là chưởng quỹ của tiệm Duyên Lai Duyên Khứ, không phải là một cuồng đồ tu luyện. Cho nên, đan điền của kí chủ không tiếp nhận linh lực do tự mình tu luyện cũng là điều dễ hiểu. Trừ phi chức nghiệp của hệ thống không phải là chưởng quỹ, hoặc là...” Hệ thống nói đến đây liền dừng lại, hắn biết với ngộ tính của Dương Phong hiện tại, tuyệt đối có thể biết được tiếp theo mình muốn nói cái gì!

    Quả nhiên là như vậy!

    Bản chưởng quỹ đã biết hệ thống nhà ngươi từ trước đến nay chưa từng nói thật, một mực vẽ bánh nướng cho bản chưởng quỹ. Cái gì mà chức nghiệp này, chức nghiệp nọ, không phải là muốn bản chưởng quỹ nhanh chóng khai mở chức nghiệp thứ hai sao?

    “Hệ thống, ý của ngươi không phải là nếu bản chưởng quỹ không khai mở chức nghiệp thứ hai, thì không thể tự mình tu luyện sao?” Dương Phong có chút khinh bỉ nói, hệ thống ngươi không phải là muốn bản chưởng quỹ khai mở chức nghiệp thứ hai sao, vì sao còn phải giấu giấu diếm diếm? Chúng ta nói thẳng thắn, trực tiếp không được sao?

    “Bản hệ thống chưa từng nói, đây là do kí chủ tự nói!” Hệ thống lập tức phủi sạch bản thân mình khỏi vấn đề này, đây đều là do kí chủ ngươi nói, bản hệ thống không có nói gì!

    Dương Phong nghe được lời nói vô sỉ của hệ thống, có một loại cảm giác dở khóc dở cười, đã nói đến mức này rồi mà hệ thống ngươi vẫn còn đùa giỡn loại tâm tư này. Hít sâu một hơi, bình phục tâm tình của mình, “Ta nói hệ thống, trước kia ngươi không phải nói như vậy a!”

    Dương Phong ngược lại muốn xem hệ thống còn có lý do gì để lấp liếm, hôm nay nhất định phải giải quyết triệt để chuyện này, nếu không vấn đề này về sau hắn vẫn sẽ bị hệ thống dắt mũi!

    “Ồ.... Xin lỗi kí chủ, trước đây có thể là bản hệ thống miêu tả không chính xác hoặc bỏ sót điều gì đó. Bây giờ bản hệ thống chính thức nói cho kí chủ biết!” Hệ thống cũng biết muốn tiếp tục lừa gạt nữa là không thể, đã như vậy thì hôm nay sẽ nói rõ ràng chuyện này!

“Túc chủ muốn tự mình tu luyện, đích xác chỉ cần đạt đến Hợp Thể kỳ là có thể. Bất quá cảnh giới, linh căn, căn cốt trong thân thể túc chủ đều do bản hệ thống ban cho. Mà linh lực do túc chủ tự mình tu luyện lại bị linh lực trong cơ thể bài xích, căn bản không cách nào dung hợp. Cứ như vậy, túc chủ muốn tự mình tu luyện mà không để linh lực tiêu thất thì có ba phương pháp có thể cải biến!”

Hệ thống lần này không tiếp tục mông lung Dương Phong, mà nói rõ nguyên nhân vì sao linh lực Dương Phong tu luyện bị bài xuất ra ngoài. Hơn nữa, trước mắt đích xác có ba phương pháp có thể cải biến tình huống này!

“Ba phương pháp nào?” Dương Phong nhướng mày!

Hệ thống nói: “Thứ nhất, túc chủ có thể tán công, như vậy trong cơ thể túc chủ sẽ không còn linh lực. Sau khi túc chủ tự mình tu luyện, linh lực liền có thể trữ trong cơ thể!”

Dương Phong nghe đến phương pháp thứ nhất này, toàn thân run lên một cái. Cái này thật là, vừa bắt đầu đã muốn bản chưởng quỹ tán công, phương pháp này cũng quá dọa người!

Hệ thống mặc kệ Dương Phong có ý tưởng gì, tiếp tục nói: “Thứ hai, túc chủ đem điếm phô thăng cấp, hơn nữa cần hoàn thành một lần ẩn tàng nhậm vụ có thể tiêu trừ linh lực bài xích, nhưng ẩn tàng nhậm vụ này chỉ khi túc chủ đem điếm phô thăng cấp mới kích hoạt.

Thứ ba, đó là túc chủ khai mở đệ nhị chức nghiệp, liền có thể tự mình tu luyện, hơn nữa linh lực cũng sẽ không bị bài xích!

Phương pháp thứ hai và thứ ba không xung đột, túc chủ có thể đề thăng điếm phô đẳng cấp, sau khi hoàn thành ẩn tàng nhậm vụ này, liền có thể đem đệ nhị chức nghiệp của túc chủ sửa đổi thành chức nghiệp khác!”

Hệ thống nói rất chậm, hơn nữa cũng dùng từ ngữ mộc mạc nhất để miêu tả. Dương Phong nghe cũng rất cẩn thận, đồng thời hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, hai phương pháp sau không cực đoan như phương pháp đầu tiên, cũng là phạm vi hắn có thể tiếp nhận!

Hệ thống thấy Dương Phong không trả lời, bèn hỏi: "Nói như vậy, túc chủ đã hiểu rõ rồi chăng?"

Dương Phong đứng dậy, vươn vai một cái, lười biếng đáp: "Bản chưởng quỹ đương nhiên là đã hiểu!"

"Vậy túc chủ có cảm tưởng gì? Lại có dự định gì?"

Trong lòng Dương Phong đã đưa ra quyết định, bất quá quyết định này hắn muốn để sau khi qua năm mới rồi tính tiếp, hắn muốn hưởng thụ một cái Tết cho thật tốt!

"Mọi chuyện đợi qua năm rồi nói sau vậy!"

Bất quá hệ thống đã từ trong những lời này của Dương Phong mà đoán ra được dự định của hắn, trước kia Dương Phong đã từng nói qua sẽ mở ra đệ nhị chức nghiệp sau Tết. Bất luận từ phương diện nào mà xét, mở ra đệ nhị chức nghiệp để tự mình tu luyện là con đường ổn thỏa nhất. Dù sao đợi đến khi đạt thành phương pháp thứ hai, cũng có thể đóng lại đệ nhị chức nghiệp hoặc là lựa chọn chức nghiệp khác để tiến tu!

Những ngày kế tiếp, Dương Phong vẫn như trước đây, Tiểu Bạch tứ linh cũng tiến nhập vào trạng thái bế quan, người bế quan còn có cả Mộ Dung Thu Tuyết. Dù sao không lâu nữa chính là Tết, mọi người đều muốn thừa dịp khoảng thời gian này mà tu luyện cho thật tốt!

Có ý nghĩ như vậy còn có rất nhiều người, ví như Diệp Vô Đạo, Ngụy Thư Tuấn, Triệu Trường Thanh, Lâm Ngạo Thiên, đám thanh niên tài tuấn này cũng đều lần lượt tiến nhập vào trạng thái bế quan. Diệp Vô Đạo trong khoảng thời gian này đã từ Thánh giới trở về, Thánh giới hiện tại hết thảy đã quay về quỹ đạo, cũng không cần hắn phải luôn ở lại đó để xử lý sự vụ!

Không chỉ đám thanh niên tài tuấn này tiến vào bế quan, rất nhiều lão quái vật cũng nhao nhao bế quan, một là vì có kẻ đã đến bình cảnh, hoặc là đã có cảm ngộ mới. Mà có người đã đi đến điểm cuối của sinh mệnh, nếu như không tiến hành đột phá, vậy thì phải nói lời từ biệt với thế giới này!

Nhật nguyệt luân phiên, thời gian thấm thoắt!

Chẳng mấy chốc đã tới cuối năm!

Nơi đấu giá, rạp chiếu phim, tiệm cầm đồ, chợ phiên,... các cửa hàng đều bắt đầu hối hả, chuẩn bị cho những ngày nước rút cuối năm!

Hôm nay, sau giờ đóng cửa, Dương Phong liền triệu tập tất cả nhân viên tới phòng họp để triển khai hội nghị cuối năm!

Nội dung hội nghị cũng chỉ có một, đó là về sự tình niên chung vãn yến năm nay!

“Niên chung vãn yến năm nay sẽ diễn ra theo quy trình giống như mọi năm, bất quá năm nay bản chưởng quỹ sẽ thêm vào hai hạng mục!” Dương Phong ngồi ở vị trí chủ tọa, nhấp một ngụm trà rồi nói!

Dương Phong đối với niên chung vãn yến năm nay đã có ý tưởng mới, dù sao mấy năm nay cửa hàng cũng không tổ chức hoạt động gì. Vì để tri ân những khách hàng lớn và lâu năm, nên đã nảy ra ý tưởng dùng niên chung vãn yến để báo đáp những hội viên này!

Dương Phong giơ ra một ngón tay: “Hạng mục thứ nhất chính là phát sóng trực tiếp niên chung vãn yến, đến lúc đó sẽ phát sóng trực tiếp tình hình buổi tiệc trên hai màn hình lớn tại rạp chiếu phim, đến lúc đó tài nghệ của các ngươi phải đủ đặc sắc đấy!”

Nói xong, Dương Phong giơ lên ngón tay thứ hai: “Hạng mục thứ hai chính là tiến hành một phen giao lưu hữu hảo với các hội viên được mời xem phát sóng trực tiếp niên chung vãn yến. Đồng thời sẽ tặng kèm một phần quà nhỏ tinh xảo!

Các hội viên tham gia niên chung vãn yến và tham gia xem phát sóng trực tiếp niên chung vãn yến, đều sẽ nhận được một món vật phẩm kỷ niệm độc nhất vô nhị của cửa hàng chúng ta. Vật phẩm kỷ niệm này chỉ có giá trị kỷ niệm chứ không có giá trị công năng gì khác!”