TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 2289: Trương Vô Hối xui xẻo

Linh Châu bao gồm Thiên Vũ Hoang Giới và Huyền Âm Hoang Giới. Các thế lực ở Thiên Vũ Hoang Giới khá là ngông cuồng, căn bản là chúng không phục sự thống trị của Chân Võ Kiếm Tông!

Dù hiện tại đã trở thành một phần của Phàm Huyền Hoang Giới, bề ngoài thì cười vui vẻ, nhưng trong lòng lại chẳng vui vẻ gì!

Các thế lực ở Huyền Âm Hoang Giới cũng vậy, bọn chúng có chút bất mãn với việc dung nhập vào Phàm Huyền Hoang Giới. Nhưng do thực lực có hạn nên cũng không nói ra mà thôi!

Thầm mắng Thiên Khí không nói, ngay cả với Dương Phong chúng cũng có nhiều lời ra tiếng vào!

Để Hiên Nguyên đến Linh Châu lịch luyện, để Hiên Nguyên khởi nghiệp từ đó. Nếu Hiên Nguyên có thể quật khởi mạnh mẽ từ Linh Châu thì sẽ có tác dụng rất lớn với việc quản lý Linh Châu sau này!

Dương Phong dặn dò Thụy Lân, ngày mai dẫn Hiên Nguyên đến Linh Châu, tìm một thế lực có hoàn cảnh rất ác liệt, cho Hiên Nguyên gia nhập thế lực này để lịch luyện!

............

Huyền Không Bí Cảnh

“Bổn tông chủ nhất định sẽ tìm được, chỉ cần bổn tông chủ không từ bỏ, nhất định sẽ tìm được nhiệm vụ đặc thù của bí cảnh!” Tông chủ Thanh Vân Thiên Tông Trương Vô Hối cổ vũ chính mình!

Hôm nay vừa mới bắt đầu mở cửa, Trương Vô Hối đã không chờ được mà tiến vào Huyền Không Bí Cảnh. Những chuyện của Thanh Vân Thiên Tông hắn giao toàn quyền cho các trưởng lão xử lý!

Còn bản thân hắn nhất định phải tìm được nhiệm vụ đặc thù của bí cảnh. Thanh Vân Thiên Tông hiện tại và thực lực, địa vị của các thế lực khác ở Đông đại lục ngày trước càng lúc càng xa, thậm chí ngay cả đèn hậu cũng không thấy!

Điều này khiến hắn với tư cách là tông chủ cảm thấy vô cùng lo lắng!

Nếu muốn thay đổi cục diện này, đuổi kịp các thế lực khác, chỉ có nhận được truyền thừa trong bí cảnh mới có thể thay đổi!

Những bí cảnh khác có các trưởng lão và đệ tử Thanh Vân Thiên Tông phụ trách, Trương Vô Hối thì phụ trách Huyền Không Bí Cảnh!

Hiên Nguyên tránh được mấy đợt Linh thú truy sát, đến trước một sơn động rất ẩn khuất!

“Ủa... ở đây lại có một sơn động!” Chân Vô Hối kiểm tra một chút, trong sơn động không có vết tích đánh nhau, thậm chí trên vách động còn có bụi bặm và mạng nhện!

Huyền Không Bí Cảnh dù sao cũng là bí cảnh đầu tiên theo đuổi thực tế, vết tích đánh nhau của nó sẽ không bị phục hồi toàn diện vì đã hết giờ mở cửa!

Những vết tích này sẽ luôn tồn tại, chỉ có trải qua năm tháng lâu dài mới có thể biến mất, hoặc là thay đổi diện mạo đầy thương tích của nó!

Lúc này Trương Vô Hối hưng phấn đến phát run, không phát hiện ra vết tích chiến đấu, rất có thể là sơn động này chưa bị ai phát hiện ra!

Trong Huyền Không Bí Cảnh, ở trong sơn động, vực sâu, đầm lầy đều có vật phẩm giá trị rất cao!

Đặc biệt là loại như sơn động, rất có thể bên trong có truyền thừa gì đó!

Nghĩ tới đây, Trương Vô Hối không chờ được nữa lao vào trong sơn động!

Sơn động này quả thật không có xảy ra chiến đấu, tuy nhiên, sơn động này đã có người nhanh chân đến trước!

Người vào sơn động này tên là Lục Vân, lúc ấy Lục Vân cười hì hì đi vào, vẻ mặt hoảng sợ đi ra!

Không biết lần này Trương Vô Hối đi vào sơn động này, sẽ có vẻ mặt gì đi ra đây?

Trương Vô Hối nhanh chóng thông qua thông đạo trong sơn động, thông đạo không có bất kỳ trở ngại nào, rất nhanh đã đến chỗ sâu nhất trong sơn động!

Ở nơi rộng lớn này, vẫn là trống rỗng, chẳng có gì. Trương Vô Hối nhìn quanh một vòng, tâm trạng hưng phấn đã rớt xuống đáy vực!

Khi nhanh chóng thông qua thông đạo, Trương Vô Hối đã cảm thấy không ổn. Cả thông đạo lại không có bất kỳ nguy hiểm nào, điều này căn bản là không hợp lẽ thường!

Thông thường, sơn động có trọng bảo tuyệt đối là nguy hiểm trùng trùng. Không nói là bước một bước một bẫy, ít nhất cũng có một vài quái vật hoặc là cơ quan tồn tại, như vậy mới hợp lẽ thường!

Hiện tại ở đây chẳng có gì, vậy chỉ có hai khả năng. Một là nơi này đã có người đến, quét sạch tất cả bảo vật!

Khả năng thứ hai, đó là sơn động này là một sơn động bỏ đi, là một sơn động không có bất kỳ giá trị nào!

Ngay khi Trương Vô Hối mặt mày ủ rũ, một tiếng cười to vang vọng cả sơn động!

“Ha ha... rốt cục có người đến, mấy năm nay thật là buồn chết ta rồi!”

Lời vừa dứt, trước mặt Trương Vô Hối xuất hiện một người vô cùng tuấn tú!

Người này không phải ai khác, chính là Cửu Vũ Cửu Sí Minh Yêu mà Dương Phong mang về từ tầng mười tám Địa Ngục!

Trương Vô Hối bị Cửu Vũ nhìn đến cả người đổ mồ hôi lạnh, lùi về sau ba bước, nuốt một ngụm nước miếng, run rẩy hỏi: “Tiền... tiền bối, ngươi ngươi ngươi muốn làm gì?”

Cửu Vũ cười cười nhìn Trương Vô Hối, duỗi ngón tay chỉ dưới đất, lạnh lùng nói: “Ha ha... đây là động phủ của bản tôn, ngươi lại hỏi bản tôn muốn làm gì?

Bản tôn còn muốn hỏi ngươi vì sao lại đến động phủ của bản tôn?” Nói xong, Cửu Vũ phát ra một tia khí thế áp bức!

Dù chỉ có một tia khí thế áp bức, nhưng Trương Vô Hối không thể chịu đựng nổi!

Lúc này, cả người Trương Vô Hối đổ mồ hôi lạnh, hai chân run rẩy không ngừng, suýt nữa ngã ngồi trên mặt đất!

Trương Vô Hối vội vàng giải thích: “Tiền bối, vãn bối.....”.

Tuy nhiên hắn còn chưa nói xong, đã bị Cửu Vũ cắt đứt. Cửu Sí Minh Yêu vung tay lên, bên cạnh xuất hiện mấy đống vật phẩm!

Những vật phẩm này có Thiên tài địa bảo tản ra khí tức sắc bén nồng đậm, có Linh khí phát ra ánh sáng, còn có từng quyển Công pháp chất thành đống!

Còn có một đống tài liệu luyện khí, tài liệu luyện đan như núi nhỏ và một đống lớn bảo thạch không biết là loại nào!

Trương Vô Hối nhìn đến ngây người, thậm chí một giọt nước miếng trong suốt nhỏ xuống từ khóe miệng hắn!

Thậm chí trong lòng còn tưởng tượng sau khi mình có được những vật phẩm này, sẽ dẫn dắt Thanh Vân Thiên Tông đi đến huy hoàng như thế nào!

Cửu Vũ nhìn bộ dạng Trương Vô Hối như vậy, liền biết hắn đang nghĩ gì, khóe miệng hơi nhếch lên, giả vờ không hài lòng nói: “Mau nói, có phải ngươi để ý vật phẩm của bản tôn, nên mới tiến vào sơn động này?”

Nói xong, trên người còn phát ra một luồng sát ý sắc bén, áp đến mức Trương Vô Hối mặt mày trắng bệch, mồ hôi lạnh trên trán chảy như nước, trái tim nhỏ suýt nữa ngừng đập!

Hắn vội vàng lắc đầu xua tay, đè nén sợ hãi trong lòng, giải thích: “Không không không...tiền...tiền bối hiểu lầm rồi, vãn...vãn bối tuyệt đối không phải vì những vật phẩm này mà đến.

Vãn...vãn bối chỉ là tò mò nên vào xem thử, không có bất kỳ ý đồ nào khác, vãn bối...bây giờ sẽ đi ra ngoài!”

Nói xong, Trương Vô Hối quay đầu muốn chạy về hướng cũ!

Chạy thôi chạy thôi, nếu không chạy thì cái mạng nhỏ sẽ mất ở đây!

Mặc dù những vật phẩm kia khiến người ta thèm thuồng, nhưng những vật phẩm đó rốt cuộc vẫn không thuộc về mình!

Bản thân chỉ là một con gà yếu ớt Nguyên Anh kỳ, căn bản không thể có được những vật phẩm kia từ tay của đại thần Độ Kiếp kỳ!

Chúng ta phải có tự biết mình chứ!