Phong Phi Trần, Vu Giai cùng những đệ tử Vân Yên Thiên Tông khác đều bị dọa cho choáng váng bởi những Thiên cảnh ma thú trước mắt này!
Những Thiên cảnh ma thú này đều đã thu liễm toàn bộ khí tức của mình lại, cho nên khi Tần Chấn dẫn Phong Phi Trần bọn họ đến Thiên Ba hồ, căn bản cũng không phát hiện ra nơi đây lại có nhiều Thiên cảnh ma thú như vậy!
“Như thế nào... có thể, như thế nào... có nhiều... Thiên cảnh ma thú như vậy!” Hiện tại hai chân của Phong Phi Trần đều đang run rẩy, nhiều Thiên cảnh ma thú như vậy!
Chỉ riêng đám Thiên cảnh ma thú ở đây thôi, trừ bỏ Ma Long đảo bọn họ không rõ tình hình, tất cả các thế lực khác gộp lại cũng không đủ cho người ta đập!
Đông đại lục này như thế nào lại có nhiều Thiên cảnh ma thú như vậy, lão Tần gia của Thiên Tần đế quốc này, rốt cuộc đã mang bọn họ tới nơi nào đây, vì cái gì mà người Thiên Minh bọn họ lại không biết nơi này?
Vu Giai cùng những đệ tử Vân Yên Thiên Tông khác, đều sợ đến mức thiếu chút nữa đã tè ra quần, chính mình sắp bị những Thiên cảnh ma thú này giết chết sao?
Tông chủ à, ngươi bảo chúng ta tới Đông đại lục xem bọn họ có phải không chịu nổi một kích hay không, thế nhưng tông chủ à, không phải bọn họ không chịu nổi một kích, mà là chúng ta quá không chịu nổi một kích, Đông đại lục này quá mức đáng sợ, ngươi có thể sẽ không bao giờ gặp lại chúng ta nữa đâu!
Lúc này, Phong Diệu lớn tiếng kêu lên: “Cứu mạng, có người muốn cướp Huyền Ngọc Phong Vương mật của ta!”
Vương mập mạp tức giận, có người lại dám cướp Huyền Ngọc Phong Vương mật thuộc về mập gia, thật sự là không muốn sống nữa rồi, trong cơn tức giận, hắn lập tức triệu hồi ma sủng của mình ra để đánh nhau!
“Vương Đại Huy, mau ra đây, có người muốn cướp Huyền Ngọc Phong Vương mật của chủ nhân ngươi!” Lời của Vương mập mạp vừa dứt, trên người hắn lập tức sáng lên một đạo quang mang, con hổ đã được Vương mập mạp đặt tên là Vương Đại Huy lập tức bay ra khỏi tay hắn!
“Thiên cảnh... ma sủng!!” Lúc này Phong Phi Trần bọn họ thiếu chút nữa đã ngã quỵ xuống đất!
“Các ngươi thật trâu bò, thế mà dám giở trò trước mặt ta!”
“Hừ hừ, ta muốn xem xem là kẻ nào dám làm loạn ở đây!”
Lúc này, thanh âm của Hổ Thiên Thiên cùng Hổ Hoan Hoan vang lên, bọn họ từ từ đi về phía nơi phát sinh sự việc, Triệu Kính Chi cùng Lý Tú Ngưng cũng đi theo phía sau, sắc mặt không được tốt cho lắm!
Bất quá hai người bọn họ trực tiếp đi về phía Tần Chấn, Hướng Vấn Thiên bọn họ!
“Thế mà lại dám làm loạn ở đây, xem ra bốn người kia không sống nổi rồi!”
“Bốn tên ngốc này từ đâu đến mà lại dám ra tay cướp đoạt đồ vật của Phong Diệu lão đại được Dương chưởng quỹ che chở?”
“He he... dám cướp đoạt đồ vật trước mặt bọn họ, xem ra thế giới này lại sắp thiếu đi bốn mạng người rồi!”
Trong lúc nhất thời, những người đang xếp hàng ở đây đều nhao nhao bàn luận lên!
“Chao ôi, bọn họ thật trâu bò, thế mà dám cướp đồ ở đây!”
“Vẫn là người Tây đại lục trâu bò, chúng ta vĩnh viễn không so được, không so được!”
“Bọn họ vẫn luôn khinh thường chúng ta ở Đông đại lục, ta cảm thấy cũng có chút đạo lý, chúng ta không có cái gan lớn như vậy để làm loạn ở đây, về điểm này chúng ta vẫn phải chịu thua!”
“Đúng... đúng... chịu thua, chịu thua, vẫn là người Tây đại lục trâu bò!”
Chương Hiền, Ngụy Thư Tuấn nhìn thấy toàn bộ quá trình cũng nhao nhao đưa ra ý kiến của mình về sự tình này!
Những Thiên cảnh ma thú cùng Vương Đại Huy thấy Hổ Thiên Thiên và Hổ Hoan Hoan đi tới, lập tức thu liễm khí tức của mình lại!
“Thiên gia, Hoan gia, mấy con rùa con này thế mà lại muốn cướp Huyền Ngọc Phong Vương mật!” Vương mập mạp lớn tiếng cáo trạng với Hổ Thiên Thiên và Hổ Hoan Hoan!
Mà vào lúc này, Nhất Hào, Tiểu Bạch, Huyền Phi, Hồng Vân cũng từ trong cửa hàng đi ra!
Thanh âm của Huyền Phi lập tức vang lên: “Để bổn đại gia xem xem, rốt cuộc là tên không sợ chết nào đến đây làm loạn!”
Khi Nhất Hào và Tiểu Bạch bọn họ xuất hiện, Phong Phi Trần nhìn thấy Tiểu Bạch, cảm giác được Tiểu Bạch rất mạnh, mạnh hơn mình rất nhiều, khi hắn nhìn thấy Hồng Vân, thiếu chút nữa đã quỳ xuống!
Còn chưa kịp quỳ xuống, khi nhìn thấy Nhất Hào đi ra cuối cùng, cả người Phong Phi Trần đã trực tiếp nằm rạp xuống đất!
Khi hắn nhìn thấy Nhất Hào, trong lòng hắn đã dấy lên hai chữ: Vô địch!
Cái gì mà lão tông chủ Kim Tư Thiên Tông, cái gì mà Ma Long Vương, ở trước mặt người này, đều là rác rưởi, căn bản không có tính khả thi!
Mặc dù Phong Phi Trần không biết người này mạnh cỡ nào, nhưng trong nhận thức của hắn, chỉ có thể dùng hai chữ vô địch để hình dung!
Không đúng, còn có một người, người kia khẳng định là mạnh hơn người trước mắt này!
Trong đầu Phong Phi Trần xuất hiện hình ảnh của Dương Phong, chờ chút... nơi này... nơi này có phải là cửa hàng của Dương chưởng quỹ hay không?
Khi Phong Phi Trần nhìn thấy cửa hàng, đột nhiên trong đầu xuất hiện một ý nghĩ như vậy, có lẽ những người đi ra từ căn nhà này đều là thủ hạ của Dương chưởng quỹ!
“Phong trưởng lão, ngươi không có việc gì chứ!” Tần Chấn nhìn thấy Phong Phi Trần ngã quỵ xuống đất, lập tức chạy tới đỡ hắn dậy, quan tâm nói!
“Ngươi... ngươi thành thật nói cho ta biết, đây có phải là cửa hàng của Dương chưởng quỹ hay không, bọn họ có phải là thủ hạ của Dương chưởng quỹ hay không?!”
Phong Phi Trần chỉ vào cửa hàng cùng Nhất Hào bọn họ, kích động nói!
“Đúng vậy...”
Tần Chấn thấy sự việc đã đến mức này rồi, không thể tiếp tục giấu diếm được nữa, cho nên đã nói thật!
“Thì ra là thế, thì ra là thế!” Phong Phi Trần lẩm bẩm nói!
Vu Giai ở phía sau nghe được, càng dập đầu tạ ơn, tạ ơn đầy trời chư phật, liệt tổ liệt tông của Vân Yên Thiên Tông, may mắn không phải đệ tử của bọn họ gây chuyện!
Về phần Khổng Khánh Phong và Đại Tề phải gánh chịu hậu quả gì, vậy thì không liên quan đến Vân Yên Thiên Tông của bọn họ!
Các ngươi đã tự tìm chết, vậy thì đi chết đi, chuyện này không có chút quan hệ nào với Vân Yên Thiên Tông của bọn họ!
Quay trở lại câu chuyện, khi Huyền Phi nhìn thấy Khổng Khánh Phong cùng ba thủ hạ của hắn, cũng không phát hiện ra có chỗ nào đặc biệt!
Vì cái gì mà bọn họ lại dám cướp đồ làm loạn ở đây? Chỉ bằng vào tên Võ Đế cấp thấp này sao?
Chẳng lẽ hắn không biết, thứ không đáng giá nhất ở đây chính là Võ Đế sao? Cho dù ngươi là Võ Đế cấp cao thì như thế nào, cho dù ngươi là Võ Đế cấp chín thì như thế nào? Ở trước mặt Nhất Hào ngươi tính là cái quái gì!
“Cũng không nhìn ra được ngươi có chỗ nào trâu bò, mà lại dám làm loạn ở đây?”
Huyền Phi nhàn nhạt nói, sau đó đưa tay phải ra, xòe năm ngón tay, chỉ về phía người đang bị Viên Hồng khống chế trên không trung, sau đó khép năm ngón tay lại!
“Vù!!!”
Không gian đột nhiên chấn động, trực tiếp ép chặt tên thị vệ của Khổng Khánh Phong thành tro bụi!
Bởi vì Dương Phong không thích khu vực xung quanh cửa hàng bị những thứ ô uế này làm ô nhiễm, cho nên mấy người bọn họ đã nghiên cứu cả ngày!
Trong trường hợp không để cho những thứ ô uế này làm ô nhiễm xung quanh, phải làm sao để động tác thật ngầu, tư thế thật đẹp, nhằm giết chết kẻ gây rối!
Hiện tại trong tay bọn họ đều có mấy chiêu thức như vậy, Huyền Phi đã nắm bắt được cơ hội này để ra tay trước, bày ra thành quả nghiên cứu gần đây của mình!
“Quy... quy tắc không gian, đây là quy tắc không gian!”
Khi Phong Phi Trần nhìn thấy Huyền Phi ra tay, lại một lần nữa ngã quỵ xuống đất, lần này, cùng ngã quỵ xuống đất với hắn, còn có Vu Giai, Khổng Khánh Phong và hai tên thị vệ của hắn!
Bọn họ không nghĩ tới, con ma thú Thiên giai của Quy tộc này, thế mà lại có thể sử dụng quy tắc không gian!
Quy tắc không gian này chỉ được nhắc đến trong điển tịch, chỉ có đột phá đến cảnh giới Thiên Tôn trở lên mới có khả năng lĩnh ngộ!
Thế nhưng con ma thú Thiên cảnh của Quy tộc này, thế mà đã nắm giữ được quy tắc không gian, chuyện này cũng quá nghịch thiên đi!
Chờ chút... cái mai đen của con Quy tộc này, hình như đã nhìn thấy ở đâu đó rồi, Phong Phi Trần đột nhiên nhìn thấy mai rùa của Huyền Phi, lập tức rơi vào trầm tư!