TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 670: Đừng Hành Hạ Ta Nữa, Ta Sợ Đau

Ma Hầu suýt nữa thì chết khiếp bởi lời nói của Dương Phong. Còn có người khác tồn tại!

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, thấy trên hư không có một vật thể đang lơ lửng, và âm thanh phát ra từ đó!

“Mang con chim nát này đến đây!” Giọng Dương Phong lại vang lên.

Chiếc phi thuyền từ từ hạ xuống đảo Ma Long. Khi nó đến một độ cao nhất định, Ma Hầu nhìn thấy có một người đứng trên vật thể kỳ lạ đó.

Một nam nhân vô cùng anh tuấn, phong trần và ngạo nghễ!

Ma Hầu sững sờ.

“A... Nhân tộc!”

Có người tộc nhân đến đây, mà lại là một nam nhân trẻ tuổi và anh tuấn như vậy!

Ma Hầu không ngu dốt. Kẻ có thể ra lệnh cho một cường giả hổ tộc chắc chắn là một siêu cấp cao thủ!

Rất có thể nhân tộc này là cường giả Vũ Tôn!

“Vâng, chủ nhân!”

Tiểu Bạch thấy phi thuyền bay tới đảo Ma Long, liền túm lấy đầu Hắc Đế, bay theo.

“Chủ nhân?!”

Ma Hầu há hốc mồm. Nhân tộc trẻ tuổi này lại là chủ nhân của cường giả hổ tộc!

Vừa rồi Ma Hầu mải mê kinh ngạc, không nghe Tiểu Bạch tự giới thiệu, nên khi nghe Tiểu Bạch gọi Dương Phong là chủ nhân, hắn hoàn toàn choáng váng!

Vũ Tôn, nhân tộc này chắc chắn là Vũ Tôn!

Đó là ý nghĩ duy nhất trong đầu Ma Hầu!

“Ta, Ma Hầu, lại có thể tận mắt thấy cao thủ Vũ Tôn, phát tài rồi, Ma Long tộc của ta sắp phát tài rồi!”

Ma Hầu gào thét trong lòng, chỉ mong được đến bên Dương Phong ngay lúc này, ôm lấy chân hắn và hỏi xem hắn có cần tiểu đệ không.

Dương Phong đến một bãi biển trên đảo Ma Long, lấy từ không gian ra chiếc ghế xếp đã lâu không dùng, rồi lấy kính râm đeo vào.

Hắn nằm trên ghế, vắt chân chữ ngũ, trông như đang đi nghỉ mát!

Tiểu Bạch túm Hắc Đế đến bên Dương Phong, ném Hắc Đế như một con chó chết trên bãi cát!

Dương Phong nhìn Hắc Đế nằm bẹp trên cát, ánh mắt lộ vẻ khinh thường!

Con chim đen thui này, vừa rồi còn ngạo mạn không ai bằng, giờ lại thành ra thế này, thật quá yếu ớt!

Dương Phong làm bộ vươn vai, lười biếng nói: “Bản chưởng quỹ thấy bộ lông này chướng mắt quá, nhổ hết cho ta!”

Con chim nát này khiến nhiệm vụ của hắn thất bại, không thể tha thứ được!

Dám phá hỏng chuyện tốt của bản chưởng quỹ, sao có thể để ngươi yên ổn được?

Hắc Đế nghe vậy, toàn thân run lên, một mùi khai khai từ dưới háng hắn truyền ra!

Hắc Đế sợ quá, tè ra quần!

Ma Hầu đi theo nghe vậy, cũng run lên bần bật!

Nhổ từng chiếc một đau đớn thế nào, nghĩ đến việc gỡ từng chiếc vảy của mình ra...

Ma Hầu suýt nữa cũng tè ra quần, hắn không dám nghĩ tiếp, sợ mình không nhịn được!

“Vâng, chủ nhân!”

Tiểu Bạch gật đầu, nhìn về phía Hắc Đế nửa sống nửa chết!

“Không, không, xin cho ta chết ngay đi, đừng hành hạ ta nữa, ta sợ đau!”

Hắc Đế nằm trên cát, run rẩy cầu xin. Hắn biết rõ, nếu nhổ từng chiếc lông một, sẽ đau đớn đến mức nào!

Giờ hắn chỉ mong hổ tộc và nhân tộc này cho mình chết ngay lập tức!

Hổ tộc này đã đủ tàn nhẫn rồi, ai ngờ chủ nhân của nó còn biến thái hơn. Đợi đến khi nhổ hết lông rồi, hắn lại định làm gì nữa?

Tiểu Bạch không thèm nghe Hắc Đế nói nhảm. Hắn làm Tiểu Tử bị thương, khiến chủ nhân không vui, với hai lý do này, mà còn muốn chết ngay ư? Mơ đi!

Tiểu Bạch nhấc chân, linh khí sắc bén bao bọc quanh chân, đạp mạnh lên người Hắc Đế!

Cơ thể Hắc Đế bị Tiểu Bạch giẫm chìm xuống cát, trên người hắn phát ra những tia sáng như tia điện!

Một mùi thịt nướng từ người hắn bay về phía Dương Phong!

“Phù!!”

Hắc Đế ngất xỉu, nhưng trước khi ngất, hắn nghe thấy một câu khiến hắn hoàn toàn sụp đổ!

“Chà, thơm quá, chắc là ngon lắm!”

Người nói chính là Dương Phong!

Ngửi thấy mùi thịt nướng từ người Hắc Đế, Dương Phong cảm thấy thèm ăn!

Hắc Đế bị cú sốc này đánh gục, không thể duy trì hình dạng bán thú, trở về bản thể là Hắc Huyền Điểu!

“Ồ, hai đôi cánh! Tiểu Bạch, nhổ một đôi cánh nướng cho ta thử xem!”

Dương Phong thấy Hắc Đế có hai đôi cánh, liền hứng thú thay đổi ý định!

“Nướng??”

Ma Hầu nghe vậy, lập tức ngã quỵ xuống đất!

Quá đáng sợ, nhân tộc này quá đáng sợ, những lời như nướng ăn nghe mà rợn cả tóc gáy!

Dù sao hắn cũng là ma thú, mà ma long lại được đồn đại là rất bổ dưỡng!

Nếu nhân tộc này để ý đến mình, thì...

Không được, hắn chưa có hậu duệ, nhất định phải bảo vệ gốc gác!

Tiểu Bạch nghe lệnh Dương Phong, nhìn hai đôi cánh của Hắc Đế, nước miếng chảy ra!

Từ khi thống nhất Tây Ảo Nguyệt Ma Sâm, hắn chưa được ăn cánh ma thú nướng!

Giờ nhìn thấy hai đôi cánh to đùng của Hắc Đế, hắn như nhìn thấy cánh gà nướng vàng ươm, bóng bẩy!

“Vâng, chủ nhân!” Tiểu Bạch gật đầu, nhưng rồi nghĩ ra điều gì đó, quay sang nhìn Ma Hầu!

“Ngươi, lại đây!”

Tiểu Bạch chỉ vào Ma Hầu, ngoắc tay!

Ma Hầu đang ngơ ngác, nghe vậy liền tỉnh táo lại, chạy đến như bay!

“Đại... đại lão, có việc gì xin cứ sai bảo, tiểu vương nhất định làm được!”

Ma Hầu đã sống bảy tám trăm năm, nên rất khôn ngoan!

Hổ tộc này và chủ nhân của nó, tuyệt đối không thể đắc tội, nếu không Ma Long tộc của hắn sẽ tuyệt chủng!

Đối mặt với Hắc Huyền Điểu, hắn đã bất lực, huống chi là đối mặt với kẻ chỉ cần vài chiêu đã hạ gục Hắc Huyền Điểu!

“Ngươi đến nhổ lông con chim nát này cho ta!”

Tiểu Bạch chỉ vào Hắc Đế nằm trên cát, nói. Hắn còn phải nướng cánh cho chủ nhân, nên giao việc nhổ lông cho Ma Hầu!

Ma Hầu nghe vậy, mừng rỡ gật đầu: “Được, đại lão, tiểu vương sẽ làm đẹp đẽ ngay, không để sót một sợi lông nào!”

Ma Hầu không bỏ lỡ cơ hội này, được phục vụ đại lão là một vinh dự!

Hơn nữa, hắn và Hắc Huyền Điểu có thù oán, hắn nhất định phải nhổ sạch lông của nó, nếu có thể, hắn còn muốn nuốt sống nó!

Tiểu Bạch túm lấy một đôi cánh của Hắc Đế, dùng sức kéo mạnh, đôi cánh rời khỏi cơ thể Hắc Đế!

Tiểu Bạch nhanh chóng nhổ sạch lông cánh, lấy xiên từ trong chuông ra, xiên hai chiếc cánh vào!

Sau khi xiên xong, Tiểu Bạch lấy ra dụng cụ và gia vị nướng, thậm chí còn đeo tạp dề, trông rất chuyên nghiệp. Chiếc tạp dề này hắn mượn từ Tiểu Nhất!

“Ha ha, ngươi cái tên nô lệ đáng chết này, dù ngươi có vượt qua Thiên Cảnh thì sao, chẳng phải vẫn rơi vào tay bản vương!”