TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 914: Không làm thì không chết

---

Thương Dương lắc đầu. Bất kỳ loại vũ kỹ nào trước tuyệt đối thực lực, căn bản không có bất kỳ tác dụng gì.

- Ngươi cho rằng Vũ Đạo này, mạnh đến mức có thể vượt qua được Pháp Tắc sao?

Khâu Nhiêm đại hán nghe Thương Dương nói vậy, liền không vui:

- Ngươi khinh thường Đao Đạo của ta sao?

Thương Dương nhún vai, trên mặt lộ ra một tia khinh thường.

Hắn cũng không có kiêng kỵ gì, trực tiếp nói:

- Ha ha, ta đích xác có loại thực lực này, vũ kỹ căn bản vô dụng với ta.

Vũ kỹ càng mạnh ở trước mặt ta, cũng chẳng khác gì làn gió nhẹ phất qua gương mặt.

Khâu Nhiêm đại hán cười vui vẻ. Hắn đã gặp qua rất nhiều người dựa vào thực lực cường hãn của mình, biểu hiện ra vẻ rất cuồng ngạo.

Nhưng giống như người trước mặt mình cuồng ngạo đến mức này, vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.

Người khác khinh thường Đao Chi Đạo của mình, vậy thì để cho hắn biết cái gì gọi là Đạo:

- Ha ha ha... Được rồi, không biết ngươi có dám tiếp một đao của ta không?

Thương Dương khẽ cười:

- Ha ha... Có gì mà không dám?

Bổn Thánh Vương đứng ở đây cho ngươi chém, đao của ngươi có thể đụng tới bổn Thánh Vương sao?

Khâu Nhiêm đại hán nhìn Thương Dương đầy tự tin, khóe miệng khẽ giật giật.

Có đôi khi, tự tin là chuyện tốt. Nhưng có đôi khi, tự tin quá mức lại gây ra chuyện xấu.

- Được rồi, ta xuất đao đây! - Khâu Nhiêm đại hán giơ đại đao lên, chậm rãi bổ về phía Thương Dương.

Đao của Khâu Nhiêm đại hán rất chậm, vô cùng chậm.

Cho dù là một đứa trẻ ba tuổi, cũng có thể dễ dàng tránh thoát.

- Chậm như vậy sao? - Lông mày của Thương Dương hơi nhíu lại.

Không đúng, rất không hợp lẽ thường.

Nếu chiêu này của đối phương linh lực bắn ra bốn phía, uy lực kinh thiên động địa, đao mang đi qua xé nát không gian, hắn vẫn cảm thấy bình thường.

Nhưng chiêu thức bình thường, tốc độ lại chậm chạp này, làm cho tâm hắn cảm thấy trầm xuống và đè nén.

Rất nhanh, Thương Dương đã cảm nhận được điểm khác thường. Hắn cảm giác mình bị khóa chặt.

Bị một đao này khóa chặt, cho dù mình có né tránh như thế nào, cũng không thể thoát khỏi được một đao bình thường này.

Hơn nữa, một loại sợ hãi tử vong từ trong lòng hắn hiện lên!

- Không đúng, không gian ngưng kết!

Sắc mặt của Thương Dương rốt cục cũng thay đổi. Hắn vội vàng đưa tay ra, ngưng kết không gian phía trước mình.

Nhưng, một đao bình thường này căn bản không để ý tới không gian, trực tiếp xuyên qua không gian, đi tới đỉnh đầu của hắn.

- Sao có thể?

Thương Dương không thể tin được. Sao có thể không để ý tới Không Gian Pháp Tắc, hơn nữa lại có thể trực tiếp nhảy qua không gian.

Nhìn thấy đại đao sắp chém xuống đỉnh đầu mình, Thương Dương gầm thét:

- Phong Chi Pháp Tắc!

Lời vừa dứt, trước mặt Thương Dương xuất hiện một màn chắn Phong Chi Pháp Tắc.

Thương Dương muốn dùng màn chắn này, ngăn cản đại đao chậm rãi chém xuống.

"Bùm!"

Khi đại đao đụng vào màn chắn Phong Chi Pháp Tắc, lực lượng Pháp Tắc giống như bong bóng ảo ảnh, hóa thành những điểm sáng, tiêu tán trong mật thất.

Trần quy trần, thổ quy thổ.

- Sao... - Thương Dương sợ hãi rồi. Sao có thể xảy ra chuyện này?

Lực lượng Pháp Tắc mà mình vẫn lấy làm kiêu ngạo, lại không chịu nổi một kích trước mặt Đao Đạo.

Khi hắn còn chưa nói hết câu, lưỡi đao đã chém tới đỉnh đầu hắn.

"Vút!!"

Không có bất kỳ bất ngờ nào, Thương Dương bị một đao chém bay ra khỏi khu vực khảo nghiệm.

Khâu Nhiêm đại hán bĩu môi, phun một ngụm nước bọt:

- Mẹ nó, ta còn tưởng rằng ngươi mạnh mẽ lắm cơ. Hóa ra là một con gà mờ!

Sau khi Khâu Nhiêm đại hán mắng xong, còn giơ ngón giữa lên.

Triệu Kính Chi ở trong quầy hàng, nhìn thấy Thương Dương vừa mới tiến vào khu vực khảo nghiệm chưa tới ba phút, đã bị truyền tống ra ngoài, trên mặt đầy vẻ mơ hồ.

- Ủa, Thương Dương tiền bối, ngài... Sao ngài lại?

Lấy thực lực của Thương Dương, không nên như vậy. Chẳng lẽ hắn ở bên trong, làm ra một số chuyện chọc giận đối phương?

...

Thương Dương lúc này, cả người đều mơ hồ. Cho dù là Thánh Tôn, cũng không thể nhẹ nhàng đánh bại được mình!

Hơn nữa, loại lực lượng không để ý tới Pháp Tắc kia, thật sự quá đáng sợ.

Thương Dương từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, thở dài một hơi, lắc đầu:

- Haiz... Không ngờ được là có thể không để ý tới lực lượng Pháp Tắc, ta bại không oan.

Triệu Kính Chi nghe được Thương Dương nói như vậy, cả người đều ngây dại.

Hắn không thể tin được hỏi:

- Thương Dương tiền bối, ngài vừa đánh nhau với người bên trong sao?

Thương Dương không giấu diếm, gật đầu:

- Đúng vậy, bị người ta chém một đao, đã bị truyền tống ra ngoài.

Trên mặt Thương Dương có chút khổ sở. Hắn tự cho là mình có thực lực Thánh Chủ.

Ở Hoang Giới, ngoại trừ chưởng quỹ Dương Phong, hắn là tồn tại vô địch.

Nhưng bây giờ xem ra, mình thật sự quá ngây thơ.

Chỉ là một trong tám mươi mốt khảo nghiệm viên truyền thừa Võ Đạo, cũng có thể một chiêu chém chết mình.

Nghĩ tới đây, Thương Dương khổ sở lắc đầu.

- Cái này... Thương tiền bối, không thể không nói dũng khí của ngài thật đáng khen, lại dám tỷ thí với người bên trong.

Triệu Kính Chi giơ ngón tay cái về phía Thương Dương, bày tỏ lòng bội phục!

- Thực lực của bọn họ cường đại tới mức nào? - Thương Dương đặt lệnh bài lên quầy hàng, hỏi về thực lực của người bên trong.

Triệu Kính Chi lắc đầu:

- Ta không biết thực lực của bọn họ cường đại đến mức nào. Ta chỉ biết bọn họ chỉ cách tiên nhân một bước xa.

- Chỉ cách tiên nhân một bước xa? Thảo nào lại lợi hại như vậy! - Thương Dương nghe xong, đã có một chút nhận thức về thực lực của những người bên trong.

Đúng lúc này, lại có một bóng người bị truyền tống ra ngoài.

- Đệch, cái gì mà Nhất Quyền Loạn Tinh Thần, thật là trâu bò!

Người bị truyền tống ra ngoài là Mộc Du. Trên mặt hắn đầy vẻ kinh hồn chưa định.

Thương Dương nhìn Mộc Du hỏi:

- Sao ngươi lại bị truyền tống ra ngoài nhanh như vậy?

Trên mặt Mộc Du có một chút không tự nhiên, hơi xấu hổ:

- Chuyện này, ta muốn tỷ thí với người bên trong, còn ngài?

Khóe miệng của Thương Dương co rút:

- Giống như ngươi!

Hai người nhìn đối phương, đều khổ sở cười lắc đầu.

Có một câu, có thể giải thích hành vi của hai người bọn họ.

Câu này chính là: Không làm thì không chết!

...

Trong cửa hàng, Tiểu Tửu đã kể chuyện mình gặp phải trong khu vực khảo nghiệm truyền thừa Võ Đạo và chuyện Triệu Kính Chi đoán ra cho Tiểu Bạch bọn họ nghe.

Tiểu Bạch, Huyền Phi, Hồng Vân đều cho là rất có khả năng.

Bọn họ là ma thú, có thể thật sự có truyền thừa thuộc về mình.

Vấn đề này, Tiểu Bạch đi tới hỏi Dương Phong:

- Chủ nhân, có phải ma thú có đại điện truyền thừa chuyên môn không?

Đối với vấn đề này, Dương Phong không biết phải trả lời như thế nào.

Hắn cũng không biết có đại điện truyền thừa chuyên môn cho ma thú hay không, nhưng hắn có thể hỏi hệ thống.

Sau khi được hệ thống trả lời khẳng định, trên mặt Dương Phong mỉm cười gật đầu:

- Không sai, của ma thú gọi là truyền thừa bản mệnh thần thông!

- Chủ nhân, bản mệnh thần thông là gì? - Trên mặt Huyền Phi đầy vẻ nghi hoặc.

- Bản mệnh thần thông là một loại lực lượng quy tắc, thức tỉnh từ linh hồn của mình.

Dương Phong đơn giản giới thiệu một chút về bản mệnh thần thông.

Tiểu Tửu nghe xong mới chợt hiểu ra:

- Thảo nào ta đối với Võ Đạo ở bên trong, không hiểu một chút nào, càng không cần phải nói tới việc lĩnh ngộ Võ Đạo của mình.

Sau khi Tiểu Bạch, Huyền Phi, Hồng Vân và Tiểu Tửu rời đi, Dương Phong đột nhiên nghĩ tới, mình vẫn còn chưa kiểm tra ba vật phẩm trong cửa hàng.

Dương Phong tiến vào không gian hệ thống, bắt đầu kiểm tra ba vật phẩm trong cửa hàng được phần thưởng của nhiệm vụ.

Trong không gian hệ thống, có ba cái rương, trong ba cái rương này chính là vật phẩm trong cửa hàng được phần thưởng của nhiệm vụ.

Dương Phong mở từng cái một.

Ba vật phẩm hiện ra trước mắt Dương Phong.