Một tin tức rất đơn giản:
Chỉ cần chém giết một đầu linh thú, kích hoạt quyền hạn nhiệm vụ, là có thể tiến vào trong chân chính bí cảnh.
Người tiến vào trong chân chính bí cảnh, cũng giống như tiến vào một thế giới thực sự.
Lúc này mọi người có thể gặp nhau, có thể tổ đội, cũng có thể động đao với đối phương.
Những gì có thể làm được ở thế giới thực, thì ở trong bí cảnh cũng có thể làm được.
Đương nhiên, sau khi chết cũng không cần phải thoát ra khỏi bí cảnh thử luyện, chỉ cần tốn một khối linh thạch là có thể sống lại tại chỗ.
Tin tức này không chỉ xuất hiện trong đầu của Hổ Thiên Thiên, mà cũng xuất hiện trong đầu của Dương Phong.
“Thì ra cần phải giết một con linh thú mới có thể thoát khỏi chế độ một mình!”
Dương Phong thân là chưởng quỹ, hắn vẫn luôn rất quan tâm đến kẻ đầu tiên giết chết được linh thú trong Bí Cảnh Thử Luyện Huyền Không.
Hắn còn cố ý bảo hệ thống nhắc nhở, ai là người đầu tiên giết chết linh thú, thì nhắc nhở hắn một chút.
Hắn cảm thấy khiếp sợ vì lần đầu tiên Sở Mộng Vân tiến vào Bí Cảnh Thử Luyện Huyền Không lại có thể thoát khỏi chế độ một mình.
Đây là lần đầu tiên nàng tiến vào Bí Cảnh Thử Luyện Huyền Không, vậy mà lại có thể có được thu hoạch lớn như vậy.
Đột nhiên, hắn nghĩ đến Trần Lâm.
Chắc chắn là Trần Lâm đã nói cho Sở Mộng Vân biết tình huống trong Bí Cảnh Thử Luyện Huyền Không, còn dạy nàng làm thế nào để tránh né và tiến công linh thú.
Về phần sau khi trở thành tu tiên giả thì nên chiến đấu như thế nào, nên ứng phó với chiến đấu như thế nào, chắc chắn Trần Lâm cũng sẽ nói rõ ràng cho Sở Mộng Vân.
Cho nên mới có chuyện Sở Mộng Vân lần đầu tiên tiến vào Bí Cảnh Thử Luyện Huyền Không, lại có thể thu hoạch được lớn như vậy.
“Hắc hắc... Sở Mộng Vân vậy mà có thể giết chết linh thú ở trong Bí Cảnh Huyền Không. Xem ra Trần lão đã cung cấp không ít tin tức về Bí Cảnh Huyền Không nha!”
Dương Phong sờ cằm, càng thêm xác định giữa Trần Lâm và Sở Mộng Vân có gian tình.
Sau khi Sở Mộng Vân rời khỏi Bí Cảnh Thử Luyện Huyền Không, trực tiếp đi đến trạm truyền tống của Thiên Phong thành.
Hồng Vân đảo tròng mắt một cái, lập tức biết Sở Mộng Vân muốn đi đâu, nên nàng tiến vào tầng hai của cửa hàng, thông qua cánh cửa truyền tống đến cửa hàng chi nhánh.
Sở Mộng Vân thông qua truyền tống trận ở Hạo Nguyệt đại lục, lại thông qua cánh cửa truyền tống đến cửa hàng chi nhánh.
Nàng đã đi qua tuyến đường này mấy lần, có thể nói là rất quen thuộc.
Khi nàng đến trước cửa hàng chi nhánh, vừa vặn đụng phải Trần Lâm.
Trần Lâm vừa thấy Sở Mộng Vân tới, mặt già liền cười như đóa hoa.
“Mộng Vân, sao ngươi lại đến đây?”
Sở Mộng Vân nhìn xung quanh một vòng, không phát hiện người quen, liền kéo Trần Lâm sang một bên.
Nhưng hai người bọn họ lại không chú ý tới, ở đằng xa có một bóng người màu đỏ đang gắt gao nhìn chằm chằm bọn họ.
“Trần ca, ta dựa theo phương pháp của ngươi, đã tiến vào trong sơn động kia, còn phát hiện được thứ này ở trong sơn động.”
Sở Mộng Vân vừa nói, vừa lấy cái hộp đựng ngọc giản Ngũ Lôi Diệu Thiên Quyết ra, còn nói đơn giản về tình huống ở trong sơn động.
Trần Lâm tiếp nhận cái hộp, bên trong chính là lệnh bài của cung chủ Vân Tiêu cung và ngọc giản Ngũ Lôi Diệu Thiên Quyết.
Sau khi Trần Lâm xem xong, liền đậy nắp hộp lại, trả lại cho Sở Mộng Vân.
“Trần ca, cái này hẳn là công pháp tu tiên giả sử dụng, ngươi cầm lấy mà dùng!”
Sở Mộng Vân lại đẩy cái hộp trở về.
“Ha ha... Ta không cần cái này, sau này ta là nhân viên cửa hàng, sẽ có công pháp. Ngươi cứ cất Ngũ Lôi Diệu Thiên Quyết đi, sau này ngươi trở thành tu tiên giả, thì có thể sử dụng.”
Trần Lâm vừa nói, vừa sờ tay của Sở Mộng Vân, sờ soạng được mấy cái.
Hồng Vân ở đằng xa vừa nhìn thấy, da gà da vịt đều nổi lên.
Hai người ân ân ái ái một lúc lâu, mới lưu luyến không rời chia tay.
Hồng Vân không thông qua tầng hai của cửa hàng trở về, mà học theo Sở Mộng Vân, ngồi truyền tống trận trở về.
Sau khi trở về cửa hàng, Hồng Vân hưng phấn chạy đến bên cạnh Dương Phong.
“Chủ nhân, có phát hiện lớn!”
Dương Phong vừa thấy bộ dáng này của Hồng Vân, đã biết nàng tuyệt đối đã nghe được chuyện gì.
“Ồ, phát hiện gì?” Dương Phong dựng lỗ tai lên.
“Ở trong Bí Cảnh Thử Luyện Huyền Không, Sở Mộng Vân đã lấy được một bản công pháp, tên là Ngũ Lôi Diệu Thiên Quyết...”
Hồng Vân nói ra tất cả những gì mình nghe được và nhìn thấy, với tính cách nhiều chuyện của nàng, khó tránh khỏi có thêm mắm thêm muối.
Sau khi Dương Phong nghe xong, quả nhiên chứng thực được ý nghĩ trong lòng.
“Hắc hắc... Quả nhiên đều là công lao của tên già này!”
Hai người bọn họ tuyệt đối đã có quan hệ từ khi đi đến cấm đoạn đại lục.
Nam quả nữ quả ở trong phi chu phát sinh chút chuyện gì, cũng là chuyện có thể lý giải được.
Nhưng Dương Phong đã hiểu lầm hai người bọn họ, bọn họ mới xác định quan hệ không lâu trước đây, trên đường đi đến cấm đoạn đại lục, bọn họ vẫn trong sạch.
“Chủ nhân, có muốn gọi Trần Lâm đến hỏi không?”
Hồng Vân có chút ngứa tay ngứa chân, nàng thích nhất là chen chân vào chuyện như vậy.
Dương Phong lắc đầu: “Không cần, nếu hiện tại bọn họ không muốn công khai, thì chúng ta cứ làm như không biết!”
Nếu hiện tại hai người bọn họ còn chưa muốn công khai, thì cứ để bọn họ như vậy.
Chờ đến khi bọn họ muốn cho người khác biết, thì sẽ tự mình chủ động công khai.
Bọn họ ở trong tối ăn dưa là được.
“Vâng, chủ nhân!” Hồng Vân gật đầu như hiểu mà không hiểu.
Đúng lúc này, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
“Nhắc nhở của hệ thống: Phong Thần đại điện tăng thêm bảng công pháp tu tiên!”
Dương Phong vừa nghe được, có chút ngây người!
Sao tự dưng lại tăng thêm bảng công pháp tu tiên?
“Hệ thống, đây là chuyện gì xảy ra?”
Dương Phong hỏi hệ thống về vấn đề này.
“Tại sao vô duyên vô cớ lại tăng thêm bảng công pháp tu tiên?”
Chẳng lẽ là vì Sở Mộng Vân ở trong Bí Cảnh Thử Luyện Huyền Không lấy được công pháp Ngũ Lôi Diệu Thiên Quyết?
Trong lòng Dương Phong đột nhiên có ý nghĩ này.
“Chỉ cần có người lấy được công pháp từ trong Bí Cảnh Thử Luyện Huyền Không, thì có thể kích hoạt bảng công pháp tu tiên!”
Lời của hệ thống khiến Dương Phong chứng thực được ý nghĩ trong lòng.
Quả nhiên là vì Sở Mộng Vân.
Xem ra công pháp Ngũ Lôi Diệu Thiên Quyết này, tuyệt đối thuộc loại thượng thừa.
Có lẽ trong Bí Cảnh Thử Luyện Huyền Không ở chế độ một mình, cũng chỉ có một bản công pháp này.
Dương Phong nghĩ không sai, ở trong Bí Cảnh Thử Luyện Huyền Không, bản đồ Thanh Thanh Thảo Nguyên, cũng chỉ có một bản công pháp này.
Sau khi Sở Mộng Vân lấy đi công pháp, cái sơn động kia, thậm chí là cả ngọn núi nhỏ, cũng biến mất không thấy đâu.
Cùng lúc đó, hiện tại có rất nhiều thế lực đã tìm được linh thạch khoáng của mình.
Mặc dù những linh thạch khoáng này không lớn, chỉ có thể sản xuất mấy vạn viên linh thạch, nhưng có còn hơn không.
Những thế lực này lập tức bắt tay vào khai thác.
Đây chính là linh thạch, chỉ có đặt ở trên người mình, mới cảm thấy an toàn.
Hơn nữa bọn họ còn có một loại dự cảm, trong hội đấu giá lần này, sẽ có vật phẩm cần dùng linh thạch để mua.
Gần đến lúc kết thúc buôn bán, Dương Phong đi đến phòng đấu giá.
Hắn muốn đến xem thử, năm loại vật phẩm đấu giá lần này là loại nào.
Dương Phong đi đến căn phòng đặt vật phẩm đấu giá, hiện tại trên giá, có năm loại tổng cộng mười lăm kiện vật phẩm đấu giá.
Dương Phong đi đến trước mặt loại vật phẩm đấu giá đầu tiên.
Đây là ba bản bí điển, bí điển về trận pháp.
Bí điển bố trận cơ sở: Ghi chép đồ bố trận của mười tám loại đại trận từ Nhất Nguyên đến Tam Tài.
Giá đấu giá: 10 tỷ kim tệ!