TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1280: Như Lai Thần Chưởng Thuộc Về Ai

“Xì!!”

Nghe được con số mà Vệ Thư Tuấn nói ra, mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.

Đây chính là một trăm ba mươi lăm vạn khối linh thạch hạ phẩm!

Cho dù là những đại thế lực kia, cũng chưa chắc có nhiều linh thạch hạ phẩm như vậy.

Vệ gia bọn hắn phát đạt rồi!...

“Ha ha...Tuấn nhi nhà ta đã có tiền đồ, rốt cuộc cũng có tiền đồ rồi!”

Vệ Bá Thiên từ trong kinh ngạc bình tĩnh lại, vuốt râu cười to.

Những người khác cũng liên tục gửi lời khen ngợi đến Vệ Thư Tuấn.

Vệ Thư Tuấn tiếp nhận những lời khen ngợi này, sau đó nhìn về phía Vệ Khiếu Đình có chút ấp úng nói: “Cha...ta...ta...ta muốn Như Lai Thần Chưởng!”

Vệ Thư Tuấn đã sớm để mắt đến bộ Như Lai Thần Chưởng kia, chỉ là lúc trước không có năng lực mua mà thôi.

Hiện tại chính mình nhận được một trăm ba mươi lăm vạn linh thạch hạ phẩm, cho dù mua Như Lai Thần Chưởng, vẫn còn gần năm mươi vạn linh thạch hạ phẩm.

Đủ cho gia tộc tiêu xài một đoạn thời gian!

Huống chi, hiện tại Vệ gia cơ bản rất ít khi dùng đến linh thạch.

Nghe được lời này của Vệ Thư Tuấn, lông mày của Vệ Khiếu Đình nhíu lại.

Như Lai Thần Chưởng này là công pháp tu tiên giả tu luyện, Vệ Thư Tuấn hiện tại còn chưa phải là tu tiên giả, mua Như Lai Thần Chưởng này làm cái gì?

Đúng lúc này, Tiêu Hương Linh mở miệng nói: “Tuấn nhi đã muốn, vậy thì mua đi, dù sao những linh thạch này cũng là do hắn tìm được!”

Tiêu Hương Linh ở trong Vệ gia, có quyền lên tiếng rất lớn.

Có đôi khi lời nàng nói, còn hữu dụng hơn Vệ Khiếu Đình và Vệ Vô Nhai nhiều.

Vệ Bá Thiên hiện tại cũng cực kỳ tôn trọng con dâu này, chỉ cần không phải chuyện đụng chạm đến điểm mấu chốt, Vệ Bá Thiên đều giơ hai tay tán thành.

Dù sao, Vệ gia có được ngày hôm nay, người có công lao lớn nhất chính là Tiêu Hương Linh.

Dù sao, vận khí của người Vệ gia, cũng là do Tiêu Hương Linh mang đến.

Vệ Thư Tuấn thấy bà nội đồng ý, trực tiếp nhảy xuống khỏi ghế.

“Cảm tạ bà nội!!”

Ha ha...Như Lai Thần Chưởng, Vệ tiểu gia tới đây.

Vệ Thư Tuấn không đi đến cửa hàng, mà đi đến dưới gốc cây liễu bên bờ Thiên Ba hồ.

Lúc này Dương Phong đang nằm trên ghế lắc, cây liễu nhẹ nhàng đung đưa cành lá, mang đến làn gió mát cho Dương Phong.

“Dương chưởng quỹ!”

Vệ Thư Tuấn đi đến bên cạnh Dương Phong, nhẹ giọng gọi.

Dương Phong không mở mắt, chỉ khẽ “ừ” một tiếng.

“Dương chưởng quỹ, ta muốn mua Như Lai Thần Chưởng.” Vệ Thư Tuấn đè nén thanh âm vui sướng.

Nghĩ đến chính mình sắp sở hữu Như Lai Thần Chưởng, loại hưng phấn này không cần phải nói.

Nghe vậy, Dương Phong mới mở mắt ra, trên mặt đầy vẻ tò mò đánh giá Vệ Thư Tuấn.

Choáng váng, vận khí của Vệ Thư Tuấn lại từ màu tím biến thành ba màu.

Nhìn thấy tiếng lòng của Vệ Thư Tuấn, Dương Phong mới biết được Vệ Thư Tuấn nhận được mỏ linh thạch trong Huyền Không bí cảnh.

Được lắm, vừa mới tiến vào Huyền Không bí cảnh vài ngày, đã tìm được một mỏ linh thạch.

Vận khí tăng lên quả nhiên có chỗ tốt!

“Không tệ, vừa mới vài ngày đã tìm được một mỏ linh thạch.”

Dương Phong duỗi lưng một cái, đứng dậy từ trên ghế lắc.

“Vận khí, vận khí!!”

Vệ Thư Tuấn gãi sau gáy, trên mặt đầy vẻ xấu hổ nói.

Hắn không dám lộ ra vẻ đắc ý trước mặt Dương Phong.

Dương Phong mang theo Vệ Thư Tuấn trực tiếp di chuyển tức thời đến cửa hàng.

Sau khi nhận tám mươi tám vạn khối linh thạch hạ phẩm, Dương Phong giao hộp gỗ đựng Như Lai Thần Chưởng cho Vệ Thư Tuấn.

Trong hộp gỗ này, chỉ có một ngọc giản khắc bốn chữ Như Lai Thần Chưởng.

Vệ Thư Tuấn nhận lấy hộp gỗ, lấy ngọc giản trong hộp gỗ ra.

Sau khi hôn ngọc giản vài cái, mới bỏ vào trong trang bị trữ vật của mình.

Hiện tại hắn còn chưa phải là tu tiên giả, căn bản không có cách nào tu luyện Như Lai Thần Chưởng này.

Hắn tin tưởng, không lâu sau, hắn tuyệt đối có thể trở thành tu tiên giả.

Không lâu sau khi Vệ Thư Tuấn rời đi, Diệp Hoa Đình đi đến quầy hàng.

“Dương chưởng quỹ, ta muốn mua Như Lai Thần Chưởng!”

Diệp Hoa Đình lấy thẻ hội viên ra, nhìn về vị trí của Như Lai Thần Chưởng trong quầy hàng.

“Không...không còn?”

Hai mắt Diệp Hoa Đình quét tới quét lui trong quầy hàng, nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Như Lai Thần Chưởng.

“Ngươi đến muộn, Như Lai Thần Chưởng đã bị người khác mua rồi!”

Dương Phong biểu thị ngươi đến muộn, Như Lai Thần Chưởng đã có chủ rồi.

“Vậy lấy Lục Tý Ma Công đi!”

Hai bộ công pháp này có giá giống nhau, uy lực cũng tương đương.

Cuối cùng, Diệp Hoa Đình mua được Lục Tý Ma Công có giá giống như Như Lai Thần Chưởng.

Diệp Hoa Đình trở lại thánh địa, bảo người gọi Lăng Quân Thiên tới.

“Quân Thiên bái kiến sư phụ!”

Lăng Quân Thiên đi vào đại điện, hành lễ với Diệp Hoa Đình!

Diệp Hoa Đình bảo Lăng Quân Thiên đi đến bên cạnh mình.

Lấy ra cái hộp đựng Lục Tý Ma Công từ trong trang bị không gian trữ vật.

“Quân Thiên, hôm nay vi sư mua được Lục Tý Ma Công này trong cửa hàng.

Ở Trúc Linh thánh địa của ta, ngươi là người có thiên phú cao nhất, cũng là tương lai của Trúc Linh thánh địa chúng ta.

Lục Tý Ma Công này giao cho ngươi tu luyện!”

Diệp Hoa Đình đặt kỳ vọng rất lớn vào Lăng Quân Thiên.

Bởi vì thiên phú của Lăng Quân Thiên quá mạnh, tương lai của Trúc Linh thánh địa cơ bản có thể đoán trước.

Diệp Hoa Đình cũng có ý định giao Trúc Linh thánh địa cho hắn.

Về phần Diệp Vũ Toàn, mặc dù có thiên phú, nhưng so với Lăng Quân Thiên, lại kém xa!

Còn Lâm Ngạo Thiên, hắn vĩnh viễn không phải là đệ tử của Trúc Linh thánh địa.

Diệp Hoa Đình cũng sẽ không giao Trúc Linh thánh địa cho một người ngoài.

Cho dù Lâm Ngạo Thiên là con rể tương lai của hắn, cũng không được.

Trúc Linh thánh địa chỉ có thể giao cho đệ tử của Trúc Linh thánh địa, trừ phi tất cả đệ tử của Trúc Linh thánh địa đều chết hết!

Lăng Quân Thiên cẩn thận nhận lấy Lục Tý Ma Công trong tay Diệp Hoa Đình.

“Sư phụ yên tâm, đồ nhi nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng!”

Không lâu sau, Trúc Linh thánh địa tuyên bố ra ngoài, Lăng Quân Thiên chính thức trở thành thánh tử của Trúc Linh thánh địa.

Sau khi cửa hàng đóng cửa, Dương Phong đứng ở bên ngoài cửa hàng, nhìn Thái Âm tinh trên bầu trời, cũng chính là mặt trăng.

Thái Âm tinh không có trăng tròn trăng khuyết, vĩnh viễn đều viên mãn như vậy.

Nhìn hồi lâu...

Dương Phong đột nhiên nghĩ đến không lâu nữa, chính là trung thu mười lăm tháng tám.

Chính mình đến cái dị giới này cũng đã được một năm.

Thời gian trôi qua thật nhanh.

Một năm rồi, chính mình từ tầng lớp thấp nhất trong xã hội, trở thành nhân vật có cấp bậc Nguyên Anh kỳ cao giai.

Từ một trạch nam vào xưởng vặn ốc vít, biến thành một chưởng quỹ được người tôn kính.

Đây chỉ mới qua một năm thời gian.

“Hệ thống, mười ngày nữa chính là trung thu, có hoạt động gì không?”

Dương Phong thu hồi suy nghĩ, đặt ánh mắt vào ngày mười lăm tháng tám.

“Đó là đương nhiên, mười lăm tháng tám sẽ là hoạt động ngày lễ cuối cùng do hệ thống tự chủ phát ra.

Sau này cửa hàng muốn triển khai hoạt động, chỉ có thể đi đến chỗ nhiệm vụ đổi lấy!”

Dương Phong đã hiểu rõ sau này cửa hàng sẽ không phát ra hoạt động ngày lễ.

Sau này hoạt động của cửa hàng, dựa vào tâm tình của hắn.

Tâm tình tốt, thì triển khai hoạt động, tâm tình không tốt, thì không thèm triển khai hoạt động.

“Vậy hệ thống, trung thu lần này, có lễ vật cho chưởng quỹ ta không?

Dù sao ngươi mang chưởng quỹ ta đến dị giới này cũng đã được một năm rồi.”

Dương Phong không quên nhận chút chỗ tốt từ trong tay hệ thống.

Sau này trừ khi qua năm mới, nếu không rất khó nhận được lễ vật từ trong tay hệ thống.

Thậm chí hệ thống keo kiệt có thể hủy bỏ luôn lễ mừng năm mới.

Bắt hắn tự móc tiền túi chuẩn bị lễ mừng năm mới cho thành viên cửa hàng.