TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1377: Loại người như Đường Mặc

“Ha ha... Phế vật không có quyền được sống!”

“He he... Thập Tam đệ, Đường Mặc đã bị trục xuất khỏi Đường gia rồi.”

Tâm của Đường Cảnh Bằng đã chết, hắn cảm thấy tuyệt vọng với gia đình của mình.

Trong tay hắn xuất hiện miếng ngọc bội định tặng cho Đường Thiệu Nguyên.

Sau khi tặng xong miếng ngọc bội này, hắn sẽ rời khỏi Đường gia, rời khỏi gia tộc khiến hắn không thấy ánh sáng này.

Ngay lúc này, bên trên truyền đến tiếng vỗ tay.

“Bốp bốp bốp!”

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, đồng loạt nhìn lên không trung.

“Ai!”

Lúc này trên không trung của Đường gia, một thanh niên trẻ tuổi đẹp trai, đạp kiếm bay, vạt áo tung bay, vô cùng phong lưu.

Dưới ánh mặt trời, phi kiếm phát ra ánh sáng, khiến một số người bên dưới nhất thời không nhìn rõ được diện mạo của người đến.

Lúc này, thanh niên trên phi kiếm mở miệng nói.

“Không tệ, không tệ, nói rất hay, đây chính là Đường gia.”

“Đường gia như vậy, đã không còn cần thiết phải tồn tại nữa.”

Khi thanh niên này mở miệng, mọi người đã nhận ra thân phận của hắn, đồng loạt lộ ra vẻ khó tin.

“Hắn là ai, vậy mà... vậy mà có thể đạp kiếm bay!”

“Đường gia không cần thiết phải tồn tại nữa? Thanh niên này muốn diệt Đường gia sao?”

Những người đến Đường gia chúc thọ Đường Thiệu Nguyên, đồng loạt xì xào bàn tán.

Có thể đạp một thanh kiếm lớn đứng lơ lửng trên không trung, đã đủ khiến bọn họ chấn động rồi.

Bây giờ nghe ý của thanh niên này, là muốn diệt Đường gia.

Trong mắt những người này có chấn động, cũng có mong chờ, mong chờ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

“Sao có thể... vậy mà là Đường Mặc!”

“Sao lại là phế vật đó?”

“Phế vật Đường Mặc vậy mà thật sự trở về, hơn nữa còn ra mắt theo cách này.”

Người Đường gia đều không thể tin được nhìn Đường Mặc trong hư không.

Bọn họ thật sự không ngờ, Đường Mặc thật sự trở về, hơn nữa còn xuất hiện trước mắt bọn họ theo cách khó tin này.

“A... Là đại ca, là đại ca!”

Lúc này Đường Uyển hưng phấn nhảy lên, đại ca không lừa ta, quả nhiên huynh ấy đã trở về trong vinh quang.

“Cha, mẹ, là đại ca, đại ca đã trở về!”

Đường Cảnh Bằng và phu nhân rưng rưng nước mắt, con trai của bọn họ Đường Mặc đã trở về, còn trở về theo cách ấn tượng như vậy.

“Mặc Nhi, Mặc Nhi đã trở về!”

Sau khi hưng phấn, Đường Cảnh Bằng phát hiện ra điểm khác thường của Đường Mặc.

Ngoài việc lúc này hắn đạp kiếm đứng lơ lửng trên không trung, khí chất trên người hắn cũng thay đổi rất nhiều, hơn nữa tu vi của hắn cũng thay đổi hoàn toàn.

“Vũ Linh, hơn ba tháng không gặp, Mặc Nhi vậy mà từ Vũ Đồ cấp chín, đạt đến cảnh giới Vũ Linh cấp sáu!”

Đường Cảnh Bằng kích động đến mức cơ thể cũng run rẩy.

Ba tháng thôi, chỉ mới ba tháng thôi!

Đã từ Vũ Đồ cấp chín đạt đến Vũ Linh cấp sáu, đây là tốc độ tu luyện kinh khủng cỡ nào.

Đây là phế vật sao?

Đây là thiên tài tuyệt thế!

Con trai của Đường Cảnh Bằng ta không phải phế vật, hắn là thiên tài tuyệt thế.

“Chết tiệt, bây giờ ai dám nói con trai Đường Mặc của ta là phế vật.”

“Hắn là thiên tài, thiên tài thật sự!”

“Một thiên tài tuyệt thế mười tám tuổi, đã đạt đến cảnh giới Vũ Linh.”

Đường Cảnh Bằng lớn tiếng gào thét.

Lúc này hắn đã phát tiết hết bực bội trong lòng, bất mãn với Đường gia, oán hận với Đường gia ra ngoài.

“Không thể nào, sao có thể, ngươi không thể nào là Đường Mặc.”

“Vũ Linh cấp sáu, sao có thể chứ, phế vật này sao có thể trong thời gian ngắn như vậy, đột phá Vũ Linh? Hắn là phế vật mà!”

Lúc này Đường Thiệu Nguyên, gia chủ Đường gia vẫn luôn lạnh lùng đứng nhìn, cũng đã động dung.

Đường Mặc này là do chính tay ông ta đuổi ra khỏi nhà, bây giờ Đường Mặc xuất hiện theo cách này, đây không phải là tát thẳng vào mặt ông ta sao?

Đây không phải là đang nói với mọi người, mình mắt mờ, mình không biết nhìn người, đã đuổi thiên tài thật sự ra khỏi nhà sao?

Lúc này mặt Đường Thiệu Nguyên lúc xanh lúc đỏ lúc trắng lúc đen.

Bây giờ trước mặt ông ta có hai con đường, con đường thứ nhất là thừa nhận đuổi Đường Mặc ra khỏi nhà là một sai lầm, để Đường Mặc nhận tổ quy tông.

Thứ hai là, với tội danh đại bất kính, giết chết Đường Mặc người đã đến tát vào mặt ông ta.

Lúc này Đường Thiệu Nguyên đang do dự giữa hai con đường này, cân nhắc xem nên chọn con đường nào.

Lúc này Đường Mặc điều khiển phi kiếm, đến trước mặt Đường Cảnh Bằng.

“Đường Mặc bái kiến cha mẹ, hai người đã chịu khổ rồi.”

Đường Mặc thu phi kiếm lại, quỳ trước mặt cha mẹ mình, dập đầu thật mạnh.

“Không khổ, không khổ, chỉ cần Mặc Nhi có tiền đồ là được.”

Đường phu nhân vội vàng đỡ Đường Mặc dậy, vội vàng đánh giá hắn.

Không phát hiện Đường Mặc bị thương, không thiếu tay thiếu chân, mới lộ ra nụ cười hài lòng.

“Đại ca... Huynh, bây giờ huynh đã là cảnh giới Vũ Linh rồi sao?”

Đường Uyển lập tức đi tới, vẻ mặt sùng bái nhìn Đường Mặc.

Đại ca của nàng không nuốt lời, thật sự đã trở về trong vinh quang.

“Đúng vậy. Đại ca đã đạt đến cảnh giới Vũ Linh rồi.” Đường Mặc xoa đầu Đường Uyển.

Muội muội này của hắn vẫn đáng yêu như vậy, gia đình của hắn đều không sao, hắn cũng yên tâm rồi.

“Cha, mẹ, chúng ta đợi lát nữa lại nói chuyện.”

Đường Mặc nói xong liền quay người nhìn về phía mọi người Đường gia, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở Đường Thiệu Nguyên gia chủ Đường gia, người đã đuổi hắn ra khỏi nhà.

“Đường Mặc ta thay cha mẹ, tặng quà mừng thọ cho gia chủ Đường gia!”

Nói xong, Đường Mặc chậm rãi đi về phía Đường Thiệu Nguyên, đồng thời trong tay hắn xuất hiện một bình đan dược.

Đường Mặc đi đến cách Đường Thiệu Nguyên năm mét thì dừng lại.

“Đường Mặc bái kiến gia chủ Đường gia.”

Đường Mặc hơi cúi người hành lễ với Đường Thiệu Nguyên.

“Đường Mặc to gan, thấy ông nội vậy mà không quỳ xuống hành lễ.”

Đường Thiệu Nguyên lập tức bày ra uy nghiêm của gia chủ Đường gia.

Cho dù Đường Mặc ngươi là thiên tài, cho dù Đường Mặc ngươi bây giờ là cảnh giới Vũ Linh.

Nhưng ta vẫn là gia chủ, là ông nội của ngươi.

Ngươi là cháu trai, quỳ xuống dập đầu với ông nội, không phải là chuyện bình thường sao?

Như vậy có thể thể hiện uy nghiêm của mình, còn có thể đè bẹp sự sắc bén của thanh niên này.

Lúc này, Đường Cảnh Lượng ở bên cạnh nhìn Đường Thiệu Nguyên, người hầu già bên cạnh Đường Thiệu Nguyên hiểu ý, lập tức đi đến bên cạnh Đường Thiệu Nguyên nhỏ giọng nói:

“Gia chủ, Đường Mặc này rõ ràng là đến khoe khoang gây rối, căn bản hắn không để gia chủ vào mắt, hơn nữa bây giờ hắn đã không phải là người Đường gia chúng ta.”

Người hầu già vừa nói vừa khinh thường nhìn Đường Mặc.

Cho dù ngươi trở thành Vũ Linh thì sao, phế vật mãi mãi là phế vật.

“Lão gia, loại người như Đường Mặc, không thể giữ lại được.”

Người hầu già này nói, trong ánh mắt hiện lên một tia âm độc.

Nhưng.

Ngay sau đó, Đường Mặc vung tay tát người hầu già này một cái.

Cảnh giới của người hầu già này chỉ là Vũ Linh cấp một, căn bản không ngờ Đường Mặc sẽ ra tay với ông ta.

Cái tát này thật sự đánh vào mặt ông ta.

“Bốp!”

Người hầu già này cứ như vậy bị một cái tát của Đường Mặc đánh bay ra ngoài.

“Phụt!”

Sau khi rơi xuống đất, còn phun ra một ngụm máu tươi.

“Câm miệng!”

Đường Mặc lạnh lùng nhìn người hầu già đang nhìn mình với vẻ không thể tin được, khinh thường nói: “Ở đây có phần một tên nô tài như ngươi nói chuyện sao?”