TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1409: Tầm Thường Như Con Kiến

“Khốn kiếp, còn mười ngày nữa là đến lúc Thần Vực mở ra.

Hệ thống ngốc nghếch, ngươi không sợ bổn chưởng quầy gặp nguy hiểm sao?”

Dương Phong tức giận, mắng hệ thống một trận.

Sau khi Thần Vực mở ra, những kẻ gọi là thần linh kia sẽ tấn công Phong Địa.

Nếu đang ngủ mà bị tấn công thì chẳng phải tiêu đời sao?

Hệ thống này có phải hỏng rồi không? Sao lại để ta vào tình cảnh nguy hiểm như vậy?

Hệ thống chỉ biết im lặng: Có ta và Thụy Lân ở đây, ngươi sợ gì chứ?

Làm một người có hệ thống mà lại sợ chết đến mức này thì cũng chịu.

“Chủ nhân yên tâm, có Thụy Lân ở đây, những thần linh kia không thể gây hại cho ngươi.”

Hệ thống đành lên tiếng an ủi.

Nếu không nói, tên chủ nhân này lại mắng những lời khó nghe hơn.

Dương Phong không thèm để ý.

Ai dám chắc dưới sự tấn công của thần linh, mình sẽ bình an vô sự?

“Ngươi nói không sao là không sao à? Nếu ta lỡ chết dưới tay thần linh, ngươi sẽ chịu trách nhiệm.”

Dương Phong sợ hãi nghĩ, đến ngày đó sẽ dẫn Thụy Lân và Số Một rời đi, chờ nguy hiểm qua rồi quay lại.

“Bình tĩnh, có ta ở đây, mọi chuyện sẽ ổn.”

Hệ thống kiên nhẫn an ủi.

Dương Phong nghe vậy, đành nể mặt hệ thống mà ở lại.

“Được rồi, hệ thống đã nói vậy, ta sẽ ở lại đến khi hoàn thành nhiệm vụ.”

Dương Phong thầm nghĩ, nếu gặp nguy hiểm thật, hắn sẽ lập tức bỏ chạy.

Lúc này, có người lên tiếng: “Mọi người im lặng, có Huyết Tộc đến.”

Cả căn phòng im bặt.

Họ rất sợ Huyết Tộc, cả về sức mạnh lẫn địa vị.

Không lâu sau, bốn người Huyết Tộc bước vào.

Họ mặc trang phục giống nhau, với dáng vẻ một cao, một thấp, một béo, một gầy.

Cả tầng lầu đã chật kín, không còn chỗ trống.

Tên Huyết Tộc lùn chỉ vào một bàn gần đó và nói lạnh lùng: “Cút!”

Những người ngồi ở bàn đó có chút bất mãn, một người lắp bắp hỏi: “Dựa vào đâu chứ?”

Tên Huyết Tộc lùn nắm chặt tay, linh lực cuộn trào, hắn cười khinh bỉ: “Dựa vào cái này.”

Những người kia thấy vậy đành cúi đầu rời đi.

Trong thế giới này, sức mạnh quyết định tất cả.

Bốn tên Huyết Tộc ngồi xuống, thức ăn nhanh chóng được dọn lên.

Tên Huyết Tộc béo thở dài: “Tìm đủ tám ngàn tám trăm tám mươi tám đôi đồng nam đồng nữ thật khó. Chúng ta mới tìm được hơn bảy ngàn đôi.”

Họ nói bằng ngôn ngữ Huyết Tộc, chỉ có Dương Phong hiểu được.

“Có lẽ phải ra ngoài tìm thôi. Cẩn thận một chút sẽ không sao, nhất là khi Thần Vực sắp mở.”

Nhắc đến Thần Vực, mặt cả bốn người đều tối sầm.

Họ không chắc mình có sống sót qua ngày đó không, nhất là khi tôn giả đang bị thương.

Tên Huyết Tộc cao nhìn quanh thấy mọi người đều nhìn mình, hắn quát: “Nhìn gì? Muốn ta móc mắt các ngươi không?”

Mọi người vội vàng rời đi, chỉ có bàn của Dương Phong vẫn bình thản ăn uống.

Tên Huyết Tộc cao thấy vậy liền quát: “Sao các ngươi chưa cút?”

Thấy Số Một chỉ là Siêu Thần Cảnh, hắn cười khinh bỉ: “Một con kiến tầm thường cũng dám ra ngoài?”

Dương Phong nhíu mày, Số Một cũng lộ vẻ tức giận.

Dương Phong định bảo Thụy Lân ra tay thì hệ thống vang lên: “Kích hoạt nhiệm vụ ẩn: Để Số Một tiêu diệt bốn tên này, sẽ nhận được Linh Phẩm Khôi Lỗi Chi Tâm.”

Dương Phong ngạc nhiên: “Hệ thống, sao lại kích hoạt nhiệm vụ khi ta đã có đủ hai nhiệm vụ phụ rồi?”

“Chủ nhân mù à? Đây là nhiệm vụ ẩn, không phải nhiệm vụ phụ. Ngươi không làm cũng được.”