Trước màn hình lớn của cửa hàng.
Một số võ giả từ các thế lực ngoại lai yếu kém hơn đều tụ tập ở đây để xem.
Có người nhìn vào cửa hàng trước mắt, lại nhìn Dương Phong bên bờ Thiên Ba hồ.
Trong lòng đều thắc mắc vì sao chưởng quỹ Dương không xuất hiện ở thế lực của bọn hắn, vì sao không mở cửa hàng ở thế lực của bọn hắn.
Nếu như vậy.
Thế lực của bọn hắn sẽ giống như Thiên Phong thành, được cả Hoang giới chú ý.
Thu hút ánh mắt của toàn bộ các thế lực trong Hoang giới.
"Hầy... vì sao chưởng quỹ Dương không xuất hiện ở thế lực của ta, mở cửa hàng chứ!"
Một võ giả có vết sẹo đao trên mặt cảm khái nói.
Nếu như chưởng quỹ Dương xuất hiện ở thế lực của bọn hắn, mở cửa hàng ở đó.
Vậy thì người nổi bật lúc này có thể là hắn.
"Hừ hừ... nếu như ở trong thế lực của các ngươi, chỉ sợ bên các ngươi đã trở thành phế tích rồi."
"Đúng vậy... với loại tính cách tham lam của các ngươi, đã sớm bị chưởng quỹ Dương san bằng rồi."
Những người quen biết nam tử mặt sẹo đao này, đều cười nhạo nói.
Người này và thế lực của hắn cực kỳ tham lam, hơn nữa còn rất khát máu.
Biết có một cửa hàng như vậy, còn nói chuyện đàng hoàng với ngươi sao?
Đã sớm giống như tên công tử của gia tộc nào đó, muốn chiếm cửa hàng làm của riêng rồi.
"Lời các ngươi nói, giống như chúng ta không có đầu óc vậy."
Nam tử mặt sẹo đao rất không phục, mặc dù bản thân hắn cũng biết bộ dạng của mình và thuộc hạ.
Nhưng biết rõ chưởng quỹ Dương trâu bò như vậy, hắn cũng sẽ không giống như tên ngốc đi trêu chọc.
"Nếu các ngươi có đầu óc, cũng sẽ không có một ai tiến vào trận chung kết." Những người xung quanh tiếp tục chế nhạo.
Thế lực của tên mặt sẹo đao này không có một ai tiến vào trận chung kết, tất cả đều bị loại ở trong khu vực thi đấu.
"Ta... hầy..."
Nam tử mặt sẹo đao còn muốn nói gì đó, nhưng nghĩ đến người ta nói cũng không sai, chỉ có thể thở dài một tiếng.
Trận đấu tiếp tục, ba người Diệp Khâm, Ô Vô Hùng, Diệp Hoa Đình.
Bị tộc trưởng Ma tộc Tân Lệ, tộc trưởng Mị tộc Mị Lệ, tộc trưởng Vũ Nhân tộc cùng nhóm, đánh bại.
Thực lực của ba người bọn hắn và ba vị tộc trưởng này có khoảng cách rất lớn.
Căn bản không phải là đối thủ.
"Ha ha... chúc mừng Ma Vương, chúc mừng tộc trưởng Vũ tộc, chúc mừng tộc trưởng Mị tộc."
Hồn Khinh Hàn và những người khác cũng hào phóng gửi lời chúc phúc cho ba người bọn hắn.
Thiên Ma Hoang giới chỉ có ba người bọn hắn đến đây, bằng không thế lực của Hoang giới bọn hắn, mạnh hơn so với Cuồng Kiêu Hoang giới rất nhiều.
May mắn Cuồng Kiêu Hoang giới dung nhập sau khi báo danh, bằng không, toàn bộ cục diện sẽ bị đảo lộn.
"Ha ha... Thiên Ma Hoang giới của các ngươi vẫn rất lợi hại nha, đến bây giờ vẫn chưa có người nào có thể khiến cho ba người các ngươi ra tay."
Ba người bọn hắn đến hiện tại vẫn chưa ra tay, chỉ bằng khí thế trên người, đã khiến cho người khác lùi bước.
Cũng là bọn hắn dùng khí thế trên người, chấn nhiếp hai người trong nhóm.
"Ha ha... cũng được cũng được, nếu không có ưu ái của chưởng quỹ Dương, ba người chúng ta cũng không thể tham gia đại hội võ đạo lần này."
Trên khuôn mặt đẹp trai của Tân Lệ, lộ ra nụ cười mê người.
Trước khi báo danh, Dương Phong đã đến Thiên Ma Hoang giới, mang theo ba người bọn hắn đến đây.
Để cho bọn hắn cảm nhận trước một chút bầu không khí của Phàm Huyền Hoang giới.
Chờ sau khi dung hợp Cuồng Kiêu Hoang giới, sẽ đến phiên Thiên Ma Hoang giới của bọn hắn.
Hiện tại ba người bọn hắn sống ở trong lãnh địa của Ma Nhân tộc.
Dù sao, lần trước rất nhiều Ma tộc đến đây, đều gia nhập vào trận doanh của Ma Nhân tộc.
"Hiện tại Cuồng Kiêu Hoang giới đã trở thành một phần của Phàm Huyền Hoang giới, tiếp theo hẳn là Thiên Ma Hoang giới của chúng ta.
Sau này mọi người đều là người một nhà, cũng xin mọi người sau này chiếu cố nhiều hơn."
Tân Lệ chắp tay với mọi người.
Trong khoảng thời gian này, ba người bọn hắn Tân Lệ và Hồn Khinh Hàn cùng những người khác cũng không có giao lưu gì.
Bọn hắn giao lưu nhiều hơn với ma thú của Huyễn Nguyệt thánh địa.
Hai ngày này, thông qua giới thiệu của Hổ Mãnh và những người khác, mọi người mới từ từ quen thuộc.
Chuyện Hoàng Chính Hạo và Phong Phi Trần bị tộc trưởng Vũ Nhân tộc Vũ Phi, dùng khí thế trấn áp mà bại, cũng được giải thích.
"Hắc hắc... Thiên Ma Hoang giới của các ngươi, chỉ sợ sẽ giống như Cuồng Kiêu Hoang giới.
Trở thành một vực của Phàm Huyền Hoang giới."
"Ta cũng nghĩ vậy, chưởng quỹ Dương đã từng nói sau này sẽ có Ma tu tồn tại.
Chỉ sợ Thiên Ma Hoang giới của các ngươi, sẽ trở thành nơi của Ma tu."
Mọi người thảo luận về khả năng sau khi Thiên Ma Hoang giới dung nhập vào Phàm Huyền Hoang giới, sẽ trở thành Ma vực.
"Ma vực!!"
Ba người Tân Lệ liếc nhìn nhau, trong lòng cũng mong đợi.
Chờ sau khi đại hội võ đạo kết thúc, Thiên Ma Hoang giới sẽ có cửa truyền tống đến trên không Thiên Ba hồ.
Đến lúc đó, song phương sẽ có trao đổi tốt hơn.
Bên bờ Thiên Ba hồ.
Dương Phong đã đổi tất cả linh thạch thành đan dược.
Xem thử mình có thể đột phá đến Xuất Khiếu viên mãn hay không.
Chỉ tiếc là, rốt cuộc vẫn thiếu một chút.
"Còn kém một bước, còn kém một bước a."
Dương Phong có chút đau lòng.
Bất quá hắn cũng suy nghĩ nhiều, cao giai đến viên mãn không phải là trung giai đến cao giai có thể so sánh.
Đan dược cần thiết để từ Xuất Khiếu cao giai đến Xuất Khiếu viên mãn sẽ là gấp đôi, Xuất Khiếu trung giai đến Xuất Khiếu cao giai.
Càng không cần nói đan dược cần thiết từ Xuất Khiếu viên mãn, đột phá đến Phân Thần sơ giai.
Bất quá Dương Phong muốn đột phá đến Phân Thần kỳ, năm nay vẫn có cơ hội rất lớn.
Dương Phong cũng không nản lòng, lần sau tuyệt đối có thể đột phá.
Chỉ cần đột phá đến Xuất Khiếu viên mãn, vậy thì cách Phân Thần kỳ không xa.
Vừa nghĩ đến Phân Thần kỳ, là có thể kích hoạt phân thân của mình.
Dương Phong lại kích động.
"Hắc hắc... chờ bổn chưởng quỹ có phân thân, thì để phân thân đi làm nhiệm vụ.
Bổn chưởng quỹ ở trong cửa hàng ăn chờ chết, đừng quá sướng nha!"
Dương Phong nghĩ rất hoàn mỹ, có chuyện phân thân lên, có nhiệm vụ phân thân lên.
Bản thân mình chỉ cần thoải mái nằm trên ghế xích đu, thực lực này chính là ‘vèo vèo vèo’ tăng lên.
Chẳng phải là vui sướng sao!
Dương Phong đây là nghĩ mù quáng, hệ thống sẽ tốt bụng như vậy sao?
Có khả năng sao.
Chờ sau khi Dương Phong kích hoạt phân thân, mới hối hận không thôi.
Hận không thể lột da rút gân phân thân kia, cắt thành từng miếng rồi chiên lên.
Đương nhiên tất cả những chuyện này đều là nói sau.
"Chủ nhân, ta thành công rồi, thành công rồi!"
Lúc này Hồng Vân xuất hiện ở bên người Dương Phong, thần tình cực kỳ hưng phấn.
"Thành công cái gì?"
Dương Phong nhìn Hồng Vân đầy kích động, có chút không hiểu.
"Chủ nhân, ta đã thành công luyện hóa được lửa Niết Bàn." Hồng Vân kích động nói.
Lời của Hồng Vân, hấp dẫn Tiểu Bạch, Huyền Phi và những người khác.
Bốn người bọn hắn lần lượt đi đến bên cạnh Hồng Vân hỏi thăm.
"Ha ha... tốt, tốt nha, ngươi lại hoàn toàn luyện hóa được lửa Niết Bàn."
Dương Phong cũng đầy hưng phấn.
Luyện hóa được lửa Niết Bàn, vậy thì có nghĩa là Hồng Vân lại gần thêm một bước đến Chu Tước chân chính.
"A... Hồng Vân muội tử, ngươi lại luyện hóa được lửa Niết Bàn.
Chúc mừng chúc mừng ngươi nha!"
Thụy Lân nghe được là Hồng Vân thành công luyện hóa được lửa Niết Bàn, phát ra lời chúc mừng hắn.
"Chỉ cần ngươi có thể thành công Niết Bàn chín lần, là có thể tiến hóa đến huyết mạch Chu Tước chân chính, trở thành Chu Tước chân chính."
Lời này của Thụy Lân vừa ra, trong đôi mắt của Hồng Vân, lửa Niết Bàn hừng hực thiêu đốt.