Bên hồ Thiên Ba.
Sau khi độ thiên kiếp xong và trở về phục mệnh Dương Phong, đám liễu lại hóa thành cây, tiếp tục canh giữ bên hồ Thiên Ba.
Chúng không quên sứ mệnh và trách nhiệm của mình.
Dương Phong cũng không nói gì. Đã chúng muốn tiếp tục làm liễu canh giữ bên hồ thì hắn cũng không ép.
Về chuyện lão giả kia bị Minh Tiêu Thiên Lôi đánh chết, Dương Phong đã chứng kiến toàn bộ.
Thấy lão giả kia tan thành mây khói, Dương Phong chép miệng:
“Chậc chậc… Lão gia hỏa này cũng đáng tiếc quá, vất vả lắm mới tu luyện đến Nguyên Anh kỳ, vậy mà lại gặp phải thiên kiếp biến dị.”
Cảm thán một câu xong, Dương Phong lại nhắm mắt.
Lúc này, trong lòng Dương Phong có hơi tiếc nuối, chuyện độ thiên kiếp kích thích như vậy mà hắn lại không được trải nghiệm.
Nghĩ đến đây, Dương Phong đột nhiên thở dài: “Haiz… Nói thật, bổn chưởng quỹ cũng muốn trải nghiệm thiên lôi một lần, đáng tiếc quá!”
Chính câu nói hơi “khoe khoang” này đã làm cuộc sống của Dương Phong xảy ra biến hóa lớn.
“Thật sự ký chủ muốn trải nghiệm thiên lôi?” Giọng nói của hệ thống đột nhiên vang lên.
Lúc này, Dương Phong không phát hiện ra điều gì bất thường, buột miệng nói: “Đương nhiên rồi, cuộc đời chưa trải qua thiên lôi là cuộc đời không hoàn mỹ!”
Dương Phong lắc đầu nói, nói xong lại cảm thấy như vậy hơi khoe khoang quá.
Cái gọi là khoe khoang quá sẽ bị sét đánh, tuy Dương Phong không sợ bất kỳ thiên lôi nào nhưng khiêm tốn một chút vẫn hơn.
“Có điều, cuộc sống là như vậy, luôn đầy những điều không hoàn mỹ.”
Tuy nhiên, vừa dứt lời, âm thanh thông báo của hệ thống đột nhiên vang lên.
“Thông báo hệ thống: Mở nghề nghiệp thứ hai của chủ tiệm.”
Nghe âm thanh thông báo của hệ thống, Dương Phong lập tức cảm thấy nguy cơ ập đến.
“Má ơi!”
Dương Phong giật mình bật dậy khỏi ghế, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Sao lại mở nghề nghiệp thứ hai rồi?
Nghề nghiệp thứ hai là cái quỷ gì đây?
Sao hắn lại kích hoạt cái gọi là nghề nghiệp thứ hai này?
Dương Phong càng nghĩ càng thấy không ổn, hắn chỉ muốn khoe khoang một chút thôi, không ngờ lại xảy ra chuyện thật rồi.
“Hệ thống, chuyện này là sao? Sao lại có nghề nghiệp thứ hai? Nghề nghiệp thứ hai là cái gì?”
Dương Phong vội hỏi hệ thống.
“Ký chủ không phải muốn trải nghiệm thiên kiếp sao? Có nghề nghiệp thứ hai rồi thì thân phận nghề nghiệp thứ hai có thể đi độ thiên kiếp.” Hệ thống giải thích.
Lúc này, Dương Phong suýt chút nữa tức đến nổ tung, bổn chưởng quỹ chỉ nói khoác thôi mà, sao hệ thống lại xem là thật?
Đây đúng là hiểu lầm to lớn!
Tuy Dương Phong biết đây là do mình nói bậy nhưng nếu bắt hắn thật sự mở nghề nghiệp thứ hai gì đó để đi độ thiên kiếp thì hắn không muốn.
Vì vậy, Dương Phong không có tiết tháo đành giả ngu để thoát tội.
“Ta nói hệ thống, bổn chưởng quỹ nói muốn trải nghiệm khi nào?”
Trong giọng nói của Dương Phong đầy nghi vấn, còn có ba phần phẫn nộ và ba phần trách móc.
“Ký chủ, không phải vừa rồi ký chủ nói muốn trải nghiệm thiên lôi sao? Chỉ cần mở nghề nghiệp thứ hai là nguyện vọng của ký chủ có thể thực hiện được.”
Lúc này hệ thống cũng cảm thấy Dương Phong muốn giở trò, nhưng hệ thống không quan tâm, cũng không phải cứ muốn giở trò là được.
“Ha ha ha… Ta nói hệ thống, đây chẳng phải hiểu lầm sao!” Dương Phong cười lớn.
“Bổn chưởng quỹ chỉ nói vậy thôi, với tính cách của bổn chưởng quỹ, ngươi nói xem bổn chưởng quỹ có tự tìm phiền phức cho mình không?”
Tuy Dương Phong nói như vậy nhưng hệ thống không để ý, lập tức phát nhiệm vụ nhánh để chốt chuyện này lại.
“Hệ thống phát nhiệm vụ nhánh: Tiến vào Vĩnh Dạ Hoang Giới, điều tra không gian bên ngoài!
Thưởng: Một bí cảnh tùy chọn, ba vật phẩm tùy chọn, chọn nghề nghiệp thứ hai.
Thời hạn nhiệm vụ: 30 ngày.
Trừng phạt nếu thất bại: Phong ấn tu vi một năm.”
Dương Phong thấy kết quả không thay đổi được thì thở dài.
Cái miệng quạ đen, khoe khoang cho lắm vào, giờ thì bị sét đánh chưa!
Mở nghề nghiệp thứ hai là phải độ thiên kiếp, chẳng phải là bị sét đánh sao.
“Hệ thống, có đôi khi ngươi không cần tích cực như vậy đâu, nhất là chuyện của bổn chưởng quỹ, thật ra ngươi cũng không cần lo lắng như vậy đâu!”
Dương Phong còn có thể nói gì với hệ thống? Chuyện này là do hắn lắm mồm tự rước họa vào thân, không thể trách hệ thống được.
Nếu muốn trách thì chỉ có thể trách hệ thống quá nhiệt tình thôi.
Đúng là chỗ cần lo thì không lo, chỗ không cần lo thì lại lo.
“Thưa ký chủ, sự tồn tại của hệ thống này chính là để giải quyết khó khăn cho ký chủ.
Đã ký chủ muốn trải nghiệm thiên kiếp thì hệ thống này không thể khoanh tay đứng nhìn.”
Hệ thống nghiêm nghị nói.
Hệ thống luôn chờ đợi để mở nghề nghiệp thứ hai cho Dương Phong, giờ gặp được cơ hội này, hệ thống sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Nghề nghiệp thứ hai rất quan trọng với Dương Phong, cũng là nguồn gốc quan trọng để Dương Phong tăng thực lực về sau.
Chỉ cần Dương Phong nâng cấp cửa hàng lên thêm một bậc là có thể thoát khỏi hệ thống, tự mình tu luyện.
Trong mắt hệ thống, với tính cách lười biếng của Dương Phong, nếu để hắn tự tu luyện thì không biết đến bao giờ mới tu luyện đến cảnh giới đó.
Có nghề nghiệp thứ hai rồi thì có thể phát nhiệm vụ hệ thống, thúc giục Dương Phong nhanh chóng trưởng thành.
Dương Phong hiện giờ không thể hiểu được ý tốt của hệ thống.
Hệ thống đã nói vậy rồi, Dương Phong còn có thể nói gì nữa?
Nói là hệ thống lo chuyện bao đồng?
Dương Phong lại sợ hệ thống có tâm hồn mong manh không chịu nổi, đến lúc đó đào hố cho hắn thì không hay.
“Vậy cảm ơn ý tốt của hệ thống, nhưng sau này hệ thống muốn giải quyết khó khăn cho bổn chưởng quỹ thì tốt nhất nên hỏi bổn chưởng quỹ trước, xem xem bổn chưởng quỹ có thật sự cần không.”
Dương Phong đành phải chấp nhận hiện thực này, đồng thời cũng nhắc nhở hệ thống.
Đừng tự ý quyết định nữa, ít nhất cũng nên hỏi đương sự xem có thật sự cần hệ thống giải quyết khó khăn không.
“Hiểu, hiểu!” Hệ thống ngoan ngoãn trả lời.
Dương Phong xem lại chi tiết nhiệm vụ, nhiệm vụ lần này cần điều tra không gian bên ngoài.
Không gian bên ngoài chính là một vũ trụ khác.
Trong vũ trụ mà Dương Phong đang ở, các hoang giới, thánh giới, nơi lưu đày và thần vực cuối cùng đều ở trong cùng một vũ trụ.
Mà nhiệm vụ lần này là điều tra sự tồn tại của một vũ trụ khác.
Dương Phong phát hiện ra mục tiêu điều tra lần này lại là Vĩnh Dạ Hoang Giới.
“Vĩnh Dạ Hoang Giới chẳng phải là hoang giới mà huyết tộc ở trước kia sao, vậy mà nơi này lại có manh mối về không gian bên ngoài.”
Dương Phong rất kinh ngạc khi Vĩnh Dạ Hoang Giới lại có manh mối về không gian bên ngoài.
Vĩnh Dạ Hoang Giới là một hoang giới bị nguyền rủa, ở đó không có ánh sáng, chỉ có bóng tối vô tận.
Hiện giờ Vĩnh Dạ Hoang Giới không còn huyết tộc nữa, chỉ có bóng tối và hoang vu.
Không ngờ một nơi như vậy lại có manh mối về không gian bên ngoài.
Muốn vào Vĩnh Dạ Hoang Giới thì phải biết tọa độ của Vĩnh Dạ Hoang Giới.
Dương Phong sẽ không ngốc nghếch tự mình đi tìm, hệ thống không phải muốn giải quyết khó khăn cho bổn chưởng quỹ sao?
Giờ là lúc giải quyết khó khăn thật sự cho bổn chưởng quỹ đây.