“Đến hay lắm, xem lão tử giết ngươi đây, ha ha ha…”
Tiếng cười điên cuồng vang lên, Hổ Thiên Thiên dốc toàn lực tấn công, kích hoạt chức năng của vòng cổ, thực lực tăng vọt gấp mười lần.
Đã rèn luyện trong bí cảnh Thí Luyện lâu như vậy, cộng thêm sức mạnh tăng gấp mười lần này, từ khí thế đã tương đương với một con ma thú Huyền Cảnh đỉnh phong!
Tên chấp sự của Thiên Vô Thiên Tông đang lao tới với đầy căm hận thì sững sờ, rõ ràng vừa nãy trông thấy chỉ là một con ma thú Huyền Cảnh thất giai, sao chớp mắt đã bùng nổ khí thế của Huyền Cảnh đỉnh phong rồi?
Còn những đệ tử của Thiên Vô Thiên Tông vừa mới hoàn hồn cũng lại một lần nữa sững sờ, chuyện quái gì đang xảy ra thế này, sao con ma thú Huyền Cảnh thất giai này lại đột nhiên bùng nổ khí thế của Huyền Cảnh đỉnh phong?
Chẳng lẽ con ma thú này đang ẩn giấu thực lực? Nếu đúng như vậy thì phiền phức rồi, hôm nay có khả năng phải bỏ mạng lại ở đây!
Trong lòng những người của Thiên Vô Thiên Tông này đang có chút phức tạp, nhưng Hổ Thiên Thiên không thèm để ý, nhân lúc tên chấp sự của Thiên Vô Thiên Tông này đang ngẩn người, hắn lại bùng nổ tiềm lực trong cơ thể, thoáng cái đã xuất hiện trước mặt gã, một vuốt xuyên qua lồng ngực gã, giết chết ngay lập tức…
Không sai, tên chấp sự Thiên Vô Thiên Tông này có tu vi Võ Vương cửu giai đã bị giết chết ngay lập tức, chủ yếu là do thực lực đột nhiên bùng nổ của Hổ Thiên Thiên, cũng không cho gã cơ hội phản ứng, cứ thế bị giết chết ngay lập tức.
“A!!!”
Những đệ tử khác của Thiên Vô Thiên Tông trông thấy chấp sự của mình bị con ma thú này giết chết thì bắt đầu hoảng sợ.
“Hắc hắc… để lão tử tiễn các ngươi cùng lên đường luôn nhé, cũng coi như có bạn dưới suối vàng!”
Nói xong, Hổ Thiên Thiên lao về phía mười mấy người này, thoáng cái đã tiễn bọn họ lên đường luôn.
“Mạnh… mạnh quá, Thiên Thiên ca ca, huynh… huynh lợi hại quá!”
Hổ Hoan Hoan nhìn Hổ Thiên Thiên đang bộc phát thần uy, thoáng cái đã tiêu diệt hết những kẻ địch mạnh mẽ trước mắt!
“Hoan Hoan, lại đây thu chiến lợi phẩm nào!”
Hổ Thiên Thiên hô lên với Hổ Hoan Hoan, những người này bất kể là muốn bắt hắn hay muốn giết hắn, dù sao cũng đều có ý đồ bất chính với hắn, bây giờ bị hắn giết rồi. Vậy thì, những thứ mang theo trên người bọn chúng đương nhiên cũng sẽ trở thành của hắn.
Hổ Thiên Thiên lấy ra hai ba cái túi trữ vật từ thắt lưng của tên chấp sự kia, còn túi trữ vật của những người khác thì để Hổ Hoan Hoan đi thu thập.
Hổ Thiên Thiên mở một trong những chiếc túi trữ vật ra, bên trong toàn là quần áo để thay, hắn trực tiếp ném sang một bên.
Mở chiếc túi trữ vật thứ hai, trông thấy đồ bên trong, Hổ Thiên Thiên liền nhe răng cười, thần tình trở nên phấn khích.
Đồ trong chiếc túi trữ vật này phong phú hơn nhiều, có một đống linh tệ, còn có một cây thiên tài địa bảo, một vài quyển sách võ kỹ và một số đan dược!
Ngoại trừ linh tệ, những thứ như thiên tài địa bảo, sách võ kỹ và đan dược đối với hắn chẳng có tác dụng gì, đến lúc đó trở về cửa hàng giao những thứ này cho đám người Ngụy Khiếu Đình xử lý.
Lại mở chiếc túi trữ vật thứ ba, trông thấy bên trong toàn là chai chai lọ lọ. Nhìn kỹ những chai lọ đó, mới phát hiện ra đây chính là đan dược dùng để khiến ma thú mất đi khả năng chiến đấu.
“Thiên Thiên ca ca, đây là túi trữ vật của bọn chúng!” Hổ Hoan Hoan cầm mười mấy chiếc túi trữ vật đó, đi đến trước mặt Hổ Thiên Thiên.
Hổ Thiên Thiên nhìn những chiếc túi trữ vật này: “Những thứ này, đệ tự cất đi. Nếu có thứ gì không dùng được, đến lúc về cửa hàng thì giao cho đám người Ngụy Khiếu Đình xử lý, còn lại thứ gì như kim tệ và linh tệ thì đệ tự cất đi.”
Trong lúc Hổ Thiên Thiên đang sắp xếp hai chiếc túi trữ vật có tác dụng, thì phát hiện ra một tấm lệnh bài đen nhánh như mực.
Trên lệnh bài này có khắc hai chữ lớn “Thiên Ma”!
“Lệnh bài này có liên quan gì đến Thiên Ma Tông không?”
Hổ Thiên Thiên nhìn tấm lệnh bài đen nhánh như mực này, chìm vào suy nghĩ, nhưng một lúc sau, hắn liền ném chuyện này ra sau đầu, đến lúc đó mang về cho Triệu Kính Chi xem là biết ngay.
Hổ Thiên Thiên tìm được một lọ thuốc giải trong đống chai lọ kia, mở lồng cho những con ma thú bên trong uống, để chúng khôi phục lại năng lực của mình.
Sau khi làm xong những việc này, Hổ Thiên Thiên và Hổ Hoan Hoan lại tiếp tục lên đường trở về Hổ tộc.
…
Đại Hán Đế Quốc, hoàng cung…
Triệu Thiên Tứ ngồi trên ghế rồng trong đại điện, mặt đầy giận dữ nhìn quần thần đang quỳ dưới kia, không… vẫn có một người đang đứng, đó chính là Định Bắc Vương Triệu Ngạn của Đại Hán Đế Quốc.
“Hoàng thúc, rốt cuộc người là người Triệu gia ta, hay là người Tần gia? Sao ta vừa nhắc đến chuyện phát binh tấn công Thiên Tần Đế Quốc là người lại ra ngăn cản!”
Triệu Ngạn nhìn hoàng đế hiện tại có chút xa lạ, từ sau khi nạp một người phụ nữ không rõ lai lịch làm phi tử ba năm trước, hắn đã trở thành một kẻ xa hoa trụy lạc, vui buồn thất thường, hiếu chiến, trọng hình hà khắc, từ chối mọi lời khuyên, rõ ràng đã trở thành một bạo quân hôn quân điển hình!
Nếu không phải vì hắn là hoàng đế, ông đã sớm không nhịn được mà xông lên đánh hắn một trận, đã hai mươi năm nay ông không triều kiến, hôm nay đến đại điện này cũng chỉ vì một chuyện, đó là ngăn cản hắn phát binh tấn công Thiên Tần Đế Quốc!
“Bệ hạ, Đại Hán Đế Quốc chúng ta và Thiên Tần Đế Quốc từ trước đến nay vẫn luôn giao hảo, sao có thể nói phát binh là phát binh được?” Triệu Ngạn trầm mặt nói với Triệu Thiên Tứ đang ngồi trên ghế rồng!
Ông là Định Bắc Vương, trong tay có năm trăm ngàn tinh binh, đang đóng quân ở biên giới giữa Đại Hán Đế Quốc và Thiên Tần Đế Quốc, nếu muốn dùng binh với Thiên Tần Đế Quốc, vậy thì ông chính là người quan trọng nhất!
“Trẫm mười tám tuổi lên ngôi hoàng đế của Đại Hán Đế Quốc này, dốc lòng cai trị, để cho Đại Hán Đế Quốc này đạt đến thời kỳ thịnh thế chưa từng có!”
Triệu Thiên Tứ không đáp lời Triệu Ngạn, mà tự mình nói.
Nghe vậy, mọi người thầm nghĩ, lời này cũng không sai, Đại Hán Đế Quốc hiện tại bất kể là về kinh tế hay thực lực đều đã đạt đến thời kỳ đỉnh cao chưa từng có.
“Hiện tại, các ngươi lại bắt đầu không cầu tiến, an phận thủ thường, không còn ý nghĩ mở rộng lãnh thổ, cống hiến cho quốc gia, nhưng mà…”
Nói đến đây giọng của Triệu Thiên Tứ đột nhiên trở nên cao vút, “Nhưng mà, trẫm không thể dừng lại, trẫm muốn bốn biển đều thần phục dưới chân mình, trẫm muốn thật sự trở thành người thống trị thiên hạ!”
Nhìn Triệu Thiên Tứ có chút điên cuồng, Triệu Ngạn cũng tiến lên hai bước, lớn tiếng nói: “Bệ hạ, nước tuy lớn, hiếu chiến tất vong, còn mong bệ hạ…”
Còn chưa đợi Triệu Ngạn nói xong, Triệu Thiên Tứ đã tức giận đứng dậy, chỉ vào Triệu Ngạn lớn tiếng nói: “To gan, khắp thiên hạ này đều là đất của vua, mọi người trong thiên hạ đều là thần dân của vua!” Nói đến đây, Triệu Thiên Tứ trừng mắt nhìn Triệu Ngạn lớn tiếng nói:
“Phát binh tấn công Thiên Tần Đế Quốc, chuyện này trẫm đã quyết định rồi, không ai được phản đối, kẻ nào phản đối, giết không tha.
Còn về hoàng thúc người… nếu có thể xuất binh thì tốt, nếu cơ thể có bệnh, vậy thì giao binh quyền ra, đừng để ta là cháu phải khó xử!”
Trong lúc nói chuyện, khí thế Võ Đế của Triệu Thiên Tứ bùng phát!
Những quan viên trong đại điện, lập tức từng người một bò rạp xuống! Còn Triệu Ngạn cũng lùi lại mấy bước, mặt đầy kinh ngạc nhìn Triệu Thiên Tứ, vẻ mặt khó tin.
“Đúng là, muốn gán tội cho người khác thì thiếu gì lý do! Ngày mai ta muốn nghe được các ngươi tìm ra lý do để phát binh tấn công Thiên Tần Đế Quốc, còn hoàng thúc người, ngày mai người cũng phải cho ta câu trả lời, là chiến hay là giao ra binh quyền!”
Nói xong câu này, hắn phất tay áo rời đi…
“Vương gia, chuyện này…”
Nhìn bóng lưng hoàng đế đã đi xa, một số đại thần đi đến bên cạnh Định Bắc Vương hỏi!
Còn Định Bắc Vương thì khẽ nói: “Sắp loạn rồi, thiên hạ này sắp chiến loạn trở lại rồi!”
Nói xong lắc đầu, không để ý đến những người trong đại điện, một mình đi ra khỏi cửa điện!