Sau khi cảm khái một hồi, Thiên Đạo Thánh Giới cũng thu hồi kích động trong lòng.
Hắn lăng không đứng trên đỉnh trời, từ trên cao nhìn xuống toàn bộ không gian mà mình chưởng khống.
Ánh mắt hắn đảo qua đủ loại sinh linh tồn tại trong không gian mình cai quản, tâm tình phập phồng không thôi.
Khi chưa đột phá Nguyên Thiên Cảnh, có một vài chỗ trong Thánh Giới hắn cũng không thể cảm ứng được.
Hiện tại, chỉ cần là không gian thuộc về Thánh Giới, hắn đều có thể nhìn rõ hết thảy.
Bất kể nơi này có bao nhiêu thần bí, có sinh linh cường đại cỡ nào, cũng không thể thoát khỏi mắt và cảm giác của hắn.
Cảm giác này, thật sự quá đã!
Hết thảy đều trong tầm tay!
Sau khi xem hết toàn bộ không gian, ánh mắt của Thiên Đạo Thánh Giới rốt cuộc dừng lại ở một chỗ.
Đó là chỗ mấy người Thông Thánh Chủ Tọa đang bàn luận làm thế nào rời khỏi nơi đây.
“Tiếp theo là tới phiên các ngươi.”
Thiên Đạo Thánh Giới lộ ra một tia cười trêu tức: “Nói đi, các ngươi muốn chết thế nào?”
Sau khi nghe được thanh âm của Thiên Đạo Thánh Giới, trên mặt đám người kia đều lộ ra vẻ khổ sở.
Vẫn không có biện pháp rời đi!
Như vậy, bọn họ đều sẽ ngã xuống tại đây.
Đáng tiếc, đáng tiếc quá!
Từng có những lời thề hùng hồn, từng có những hoài bão lớn lao, giờ phút này đều sẽ tan thành mây khói.
Nhìn thấy mấy người kia tuyệt vọng như vậy, Thiên Đạo Thánh Giới càng đắc ý không thôi.
“Đừng nói là các ngươi, cho dù là toàn bộ sinh linh Thánh Giới cũng phải chết!”
Những con sâu cái kiến này dám đứng đối lập với Thiên Đạo, vậy lưu lại chúng có tác dụng gì?
Hiện tại hắn đã đột phá Nguyên Thiên Cảnh, Thánh Giới có sinh linh hay không đã không còn quan trọng với hắn nữa.
Hắn đã vượt qua sự hạn chế của không gian này, hiện tại hắn có thể rời khỏi Thánh Giới, đi đến không gian cao hơn, tiếp tục theo đuổi con đường phía trước.
“Cái gì?”
Sau khi nghe Thiên Đạo Thánh Giới nói vậy, trên mặt Thông Thánh Chủ Tọa lộ ra vẻ không thể tin nổi.
“Ngươi vậy mà muốn diệt sạch toàn bộ sinh linh trong Thánh Giới?”
Thông Thánh Chủ Tọa biết Thiên Đạo Thánh Giới sẽ làm gì đó với sinh linh Thánh Giới.
Nhưng hắn vạn vạn không ngờ tới, Thiên Đạo Thánh Giới vậy mà lại điên cuồng đến mức muốn diệt sạch toàn bộ sinh linh Thánh Giới.
Đây là điên cuồng cỡ nào, đây là tàn nhẫn cỡ nào chứ?
Thiên Đạo Thánh Giới thấy vẻ mặt không thể tin nổi của Thông Thánh Chủ Tọa, chỉ khẽ bĩu môi.
Các ngươi đã đứng đối lập với Thiên Đạo mà còn muốn Thiên Đạo tha cho các ngươi một con đường sống?
Các ngươi đang nằm mơ giữa ban ngày đấy à?
“Ha ha... Hiện tại sinh linh Thánh Giới đối với Thiên Đạo mà nói đã không còn quan trọng.
Thiên Đạo đã đột phá cảnh giới Siêu Thoát, đạt tới Nguyên Thiên, Thánh Giới không còn trói buộc được Thiên Đạo nữa.”
Nói xong, trên mặt Thiên Đạo Thánh Giới lộ ra vẻ dữ tợn: “Những con sâu cái kiến các ngươi lại dám giúp Diệp Bá Thiên đối phó với Thiên Đạo, các ngươi tội không thể tha.
Lưu các ngươi lại chỉ lãng phí tài nguyên, lãng phí linh khí nơi này.
Chi bằng trở thành dưỡng chất tăng cường thực lực, để Thiên Đạo sử dụng.”
Ánh mắt Thiên Đạo Thánh Giới lạnh lẽo lại tràn đầy sát ý, nhìn về phía đám người kia, trong mắt tràn đầy ý tứ giết chóc và phẫn nộ.
Nhìn thấy thần sắc kinh hãi và ánh mắt vô vọng của đám sinh linh Thánh Giới kia, trong lòng Thiên Đạo Thánh Giới cực kỳ sảng khoái.
Rốt cuộc hắn cũng có thể xả được cơn giận này.
“Ha ha... Các ngươi đã chuẩn bị xong để bị Thiên Đạo cắn nuốt chưa?”
Thiên Đạo Thánh Giới nhìn về phía chúng sinh, điên cuồng cười to.
Lăng Quân Thiên nhìn thấy vẻ dữ tợn của Thiên Đạo Thánh Giới, vẫn không từ bỏ ý định, tiếp tục giãy dụa: “Ngươi sẽ không thành công đâu, Dương chưởng quỹ sẽ tới cứu chúng ta.”
Thiên Đạo Thánh Giới ngừng cười, ánh mắt hơi nheo lại, tràn đầy ý trêu tức nhìn về phía đám người Lăng Quân Thiên.
“Dương chưởng quỹ?”
Trong đầu Thiên Đạo Thánh Giới hiện lên bóng dáng của Dương Phong, trong mắt lóe lên một tia kiêng kỵ.
“Hắc hắc... Trước khi hắn tới, các ngươi đã trở thành một phần thực lực của Thiên Đạo, Thiên Đạo cũng đã rời khỏi nơi không đáng lưu luyến này rồi.”
Chỉ cần mình rời khỏi Thánh Giới, hắn có thể tìm được sao?
Hơn nữa, hiện tại mình đã là Nguyên Thiên Cảnh, căn bản không cần sợ hắn.
Cho dù hắn tới thì như thế nào?
Mình thu thập hắn là được!
“Hơn nữa, cho dù hắn tới bây giờ, Thiên Đạo cũng không sợ hắn.
Hắn không tới thì thôi, hắn tới Thiên Đạo sẽ cắn nuốt cả hắn.”
Ngay khi Thiên Đạo Thánh Giới vừa dứt lời, một giọng nói trêu tức vang lên từ phía trên hắn, lọt vào tai mọi người.
“Ồ? Thật sao?”
Sau khi nghe được thanh âm này, trên mặt đám người Lăng Quân Thiên đều lộ ra vẻ cuồng hỉ.
Vốn trên mặt bọn họ là vẻ xám như tro tàn, giờ phút này đã biến thành hồng hào sáng rực.
“Ha ha... Dương chưởng quỹ đã tới, ngươi chết chắc rồi!” Vệ Thư Tuấn cười to.
“Dương chưởng quỹ, mau cứu Vô Đạo, chính là tên khốn kiếp này đã giết Vô Đạo.”
Lâm Ngạo Thiên chỉ vào Thiên Đạo Thánh Giới, bắt đầu tố cáo.
Những người khác cũng nhao nhao kể ra những hành động ác độc của Thiên Đạo Thánh Giới, yêu cầu Dương Phong làm chủ cho bọn họ, làm chủ cho toàn bộ sinh linh Thánh Giới.
Sau khi Thiên Đạo Thánh Giới nghe được thanh âm này, sắc mặt khẽ biến: “Sao có thể, sao tên này có thể tới nhanh như vậy!”
Hắn gian nan ngẩng đầu lên, nhìn thấy Dương Phong lăng không đứng đó, cùng với Tiểu Bạch số một và những người khác phía sau hắn.
Trong cảm giác của hắn, trừ Dương Phong và Thụy Lân không nhìn ra cảnh giới, những người khác Thiên Đạo Thánh Giới đều không để vào mắt.
Mình vậy mà không nhìn thấu được cảnh giới của hai người kia, sao có thể? Mình là Nguyên Thiên Cảnh đấy!
Lúc này trong lòng Thiên Đạo Thánh Giới hơi kiêng kỵ.
Nhưng rất nhanh loại kiêng kỵ này đã bị hắn mạnh mẽ đè ép xuống, mình là Thiên Đạo, Thiên Đạo Nguyên Thiên Cảnh, sao có thể sinh ra ý nghĩ kiêng kỵ đối với con sâu cái kiến được chứ?
Nghĩ tới đây, Thiên Đạo Thánh Giới ưỡn ngực, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường, không ngừng cười lạnh.
“Hắc hắc... Ngươi tới thì như thế nào, Thiên Đạo hiện tại đã là Nguyên Thiên Cảnh, căn bản không sợ ngươi.”
Đồng thời trong mắt hắn lộ ra một tia tham lam: “Chỉ cần cắn nuốt toàn bộ các ngươi, ha ha... Thực lực của Thiên Đạo lại có thể tiến lên một bước nữa.”
Dương Phong thấy tên này lắm mồm, trong nháy mắt liền mất đi hứng thú ra tay giết chết tên này.
Với loại hàng hóa này, Thụy Lân chỉ cần một tay đã có thể bóp chết hắn, căn bản không cần bản chưởng quỹ tự mình ra tay.
“Thật sự lắm mồm, Thụy Lân, khống chế tên này cho hắn câm miệng, đợi lát nữa lại thu thập hắn.”
Thiên Đạo Thánh Giới thấy ánh mắt không quan tâm của Dương Phong, lập tức bị chọc giận, nhảy dựng lên.
Nhưng sau khi nghe được Dương Phong nói vậy, hắn lại cảm thấy rất buồn cười.
Khống chế ta?
Muốn khống chế ta là Thiên Đạo?
Thật sự là nực cười!
“Hắc hắc... Muốn khống chế ta, chỉ dựa vào các ngươi...”
Tuy nhiên còn chưa chờ Thiên Đạo Thánh Giới nói xong, hắn đã cảm giác được mình bị giam cầm.
Không chỉ không thể nói chuyện, toàn thân linh lực, pháp tắc cũng đều bị giam cầm.
Lúc này Thiên Đạo Thánh Giới rốt cuộc lộ ra vẻ kinh hãi, trong mắt tràn đầy ý không thể tin được.
“Chủ nhân nói ngươi nói quá nhiều, ngươi cứ ngoan ngoãn đứng ở đây đi!”
Thụy Lân liếc mắt nhìn Thiên Đạo Thánh Giới, rất tùy ý nói.
Với thực lực của Thiên Đạo Thánh Giới, chỉ tương đương với Thiên Tiên, Thụy Lân chỉ cần liếc mắt một cái đã có thể giải quyết.