TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1634: Không gian Tinh Thần đã có sự sống

"Nhận được!"

Ngay khi âm thanh của Dương Phong vang lên, hệ thống đã nhanh chóng đổi linh nguyên cần thiết cho hắn và mua sắm các vật phẩm cần dùng.

"Thưa ký chủ, đã hoàn tất việc đổi và mua sắm."

Nhìn chuỗi dài con số trong tài khoản chỉ còn vỏn vẹn năm chữ số, Dương Phong không khỏi cảm thấy mất mát.

"Haiz... đáng thương thật, từ mười ba chữ số giờ chỉ còn năm chữ số."

Tuy nhiên, cảm giác mất mát nhanh chóng tan biến, nhường chỗ cho sự mong chờ và phấn khích.

"Hắc hắc... trước tiên để bản chưởng quầy thử nghiệm Pháp Thiên Tượng Địa đã."

Dương Phong không chờ đợi thêm, lập tức học Pháp Thiên Tượng Địa, một pháp thuật mà hắn đã ao ước từ lâu.

Sau khi học xong, hắn suy nghĩ một chút về nơi để thi triển nó. Sau cùng, hắn quyết định tiến vào không gian Tinh Thần cá nhân của mình, nơi mà đã lâu rồi hắn chưa ghé thăm, để xem xét sự phát triển bên trong, liệu đã có sự sống xuất hiện hay chưa.

Với ý nghĩ đó, Dương Phong biến mất khỏi vị trí hiện tại và xuất hiện trong không gian Tinh Thần.

Tuy nhiên, khi vừa đặt chân vào, cảnh tượng trước mắt khiến hắn kinh ngạc đến ngây người.

Không gian Tinh Thần giờ đây chẳng khác gì một vũ trụ thực sự, với vô số thiên hà tỏa ra ánh sáng rực rỡ đủ màu sắc. Đặc biệt hơn, không gian Tinh Thần còn sinh ra hai không gian phụ thuộc, dù bên trong chúng vẫn là một mảnh hỗn độn.

"Trời... không gian Tinh Thần của ta đã thay đổi thế này sao?"

Dương Phong khó tin nhìn mọi thứ xung quanh. Chỉ hơn một năm không vào, mà không gian đã biến đổi lớn lao như vậy. Nếu mười năm hay tám năm nữa không vào, thì nó sẽ ra sao?

Ý định ban đầu là vào để thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, giờ đây Dương Phong đã quẳng ra sau đầu, toàn bộ tâm trí hắn dồn vào việc khám phá không gian này.

Ánh mắt hắn dừng lại ở trung tâm của không gian, nơi có một "hố đen" được tạo thành từ luồng ánh sáng vàng kim không ngừng xoay chuyển. Thực ra, đó là Hồng Mông chi khí ở trung tâm phát ra ánh sáng vàng kim rực rỡ.

Khi Dương Phong nhìn vào các thiên hà xung quanh "hố đen", đôi mắt hắn suýt nữa rơi ra, và khuôn mặt hắn tràn đầy phấn khích lẫn khó tin.

Hắn đã nhìn thấy gì?

Trong những đại dương trên các hành tinh, đã xuất hiện vô số vi sinh vật.

"Đây... đây là... sự sống! Không gian Tinh Thần của ta thực sự đã có sự sống!"

Vi sinh vật chính là khởi nguồn của sự sống, và theo thời gian, chúng có thể tiến hóa thành những sinh vật có ý thức. Vi sinh vật có thể tạo ra mọi thứ.

Chỉ cần chúng không bị hủy diệt, thì việc tiến hóa thành nhân loại chỉ còn là vấn đề thời gian.

Dương Phong cẩn thận quan sát và phát hiện ra rằng, trong toàn bộ không gian Tinh Thần, có hơn một trăm hành tinh đã xuất hiện vi sinh vật.

"Haha... bản chưởng quầy cuối cùng cũng có thể trở thành Sáng Thế Thần rồi."

Dương Phong phấn khích vô cùng. Không gian này giờ đây không còn là một mảnh chết chóc, mà đã có sự sống thực sự. Hắn có thể trở thành một Sáng Thế Thần chân chính!

Với ý nghĩ đó, trái tim Dương Phong đập rộn ràng, suýt nữa thì hắn đã nhảy múa tại chỗ.

Sau một hồi phấn khích, Dương Phong mới nhớ lại mục đích ban đầu của mình.

"Pháp Thiên Tượng Địa!"

Hắn hét lớn, và cơ thể hắn dần dần phình to ra. Chỉ sau ba nhịp thở, một hành tinh có kích thước tương đương Trái Đất chỉ còn như một chiếc bánh xe nhỏ trước mắt hắn.

Đây là giới hạn lớn nhất mà Dương Phong có thể đạt được khi thi triển Pháp Thiên Tượng Địa.

Cúi người xuống, Dương Phong chăm chú quan sát hành tinh trước mặt, "Haha... cảm giác này giống như đang nhìn vào một thế giới vi mô vậy."

Nhìn thấy những vi sinh vật trong đại dương, khóe miệng của Dương Phong không ngừng nở nụ cười.

"Hắc hắc... mặc dù hiện tại các ngươi chưa có ý thức, nhưng bản chưởng quầy tin rằng không lâu nữa, các ngươi sẽ tiến hóa thành những sinh vật có trí tuệ."

Về điều này, Dương Phong hoàn toàn tin tưởng. Chỉ cần thời gian đủ dài, những vi sinh vật này sẽ tiến hóa thành bất kỳ dạng sống nào.

Điều duy nhất mà Dương Phong cần làm bây giờ chính là chờ đợi.

Đột nhiên, một ý nghĩ lóe lên trong đầu Dương Phong.

"Hệ thống, bản chưởng quầy có thể sử dụng Vũ Lộ Thiên Ân ở đây không?"

Ý tưởng của Dương Phong là sử dụng Vũ Lộ Thiên Ân để ban phước cho những vi sinh vật này, giúp chúng tiến hóa tốt hơn.

Tuy nhiên, mặc dù ý tưởng rất hay, nhưng thực tế lại phũ phàng.

"Ký chủ, rất tiếc, Vũ Lộ Thiên Ân là kỹ năng của chưởng quầy, chỉ có thể sử dụng trong không gian mà cửa hàng tọa lạc."

Nghe vậy, Dương Phong chỉ biết lắc đầu thất vọng. Giờ đây hắn mới nhớ ra, Vũ Lộ Thiên Ân là kỹ năng của chưởng quầy và có giới hạn sử dụng, chỉ có hiệu quả trong không gian cửa hàng và các không gian phụ thuộc.

Còn không gian Tinh Thần cá nhân của Dương Phong là một không gian độc lập, nên không thể sử dụng kỹ năng chưởng quầy ở đây.

Trừ phi Dương Phong chấp nhận biến không gian Tinh Thần của mình thành không gian phụ thuộc của cửa hàng, nếu không, kỹ năng chưởng quầy sẽ không thể sử dụng được.

Dương Phong tất nhiên không muốn không gian Tinh Thần của mình trở thành không gian phụ thuộc của Phàm Huyền Hoang giới.

"Tự mình làm Sáng Thế Thần chẳng phải tốt hơn sao?"

Sau khi ở lại trong không gian Tinh Thần một thời gian dài, Dương Phong mới quay trở ra, lúc này đã là nửa đêm.

Mặc dù đã khuya, nhưng bên ngoài cửa hàng vẫn còn rất đông người, đặc biệt là xung quanh Thông Thiên Tháp và Luyện Ngục Thí Luyện Bí Cảnh, có đến vài ngàn người đang chờ đợi để vào trải nghiệm hoặc thảo luận về những kinh nghiệm của mình.

Dương Phong nhanh chóng rửa mặt rồi lên giường, tiến vào hệ thống để đăng thông báo về hai món hàng mới và một món đồ cho thuê sắp ra mắt, cùng với sự kiện mừng năm mới, lên thẻ thành viên.

Thay vì sử dụng văn bản, Dương Phong quyết định gửi thông báo bằng giọng nói để tiết kiệm thời gian.

Sau khi hắng giọng, hắn nhấn nút ghi âm.

"Các thành viên chú ý, các thành viên chú ý! Ngày mai, chúng ta sẽ ra mắt Đề Hồ Quán Đỉnh và Tượng Trấn Tông dạng hộp mù. Hãy chú ý đến quầy bán hàng tự động để tự mình khám phá tính năng của chúng.

Ngoài ra, Quan Ảnh Viện sẽ cho thuê thiết bị quay phim, các thành viên quan tâm có thể đến để tìm hiểu chi tiết."

Dương Phong không tiết lộ thông tin chi tiết về ba món đồ này, mà để mọi người tự khám phá, nhằm kích thích sự tò mò và thu hút họ đến cửa hàng, từ đó gián tiếp tăng doanh thu.

"Suy cho cùng, đã đến cửa hàng rồi thì khó mà về tay không, đúng không? Dù sao thì bản chưởng quầy cũng có hoa hồng từ doanh số bán hàng, dù ít nhưng vẫn là có."