---
Về phần Huyền Phương, cơ bản những người có chút quan hệ với cửa tiệm này đều biết được thân phận của nàng.
Mọi người đối với Huyền Phương vô cùng kính trọng, dù sao nàng cũng là Thiên Đạo, còn là chủ nhân Vực tương lai.
Lúc đầu, mọi người đều nghĩ rằng Phàm Huyền Hoang giới sẽ là Nhân Vực, hiện tại sau khi biết được những Hoang giới dung nhập vào, nếu lấy Nhân tộc làm chủ sẽ dung nhập vào Nhân Vực.
Nếu thống lĩnh một Hoang giới, rất nhiều người có cơ hội tranh đoạt, nhưng nếu là Nhân Vực do nhiều Hoang giới tạo thành, vị trí Nhân Vực chi chủ này, không ai có thể tranh đoạt với Huyền Phương.
Mọi người cứ như vậy trò chuyện, Lục Vân một bên rất nghiêm túc lắng nghe.
Mặc dù hắn nghe không hiểu mọi người đang thảo luận cái gì, nhưng cũng không ngăn cản hắn nghe say mê.
- Đúng rồi, ta giới thiệu một chút.
Cô Thiên Lang chỉ Lục Vân, nói với Vu Thiên Khí.
Hôm nay Vu Thiên Khí mới từ Huyền Âm Hoang giới tới, đương nhiên không biết Lục Vân.
- Vị này gọi là Lục Vân, là lão đại mang về từ Tu Tiên giới.
Vu Thiên Khí nghe vậy, lập tức nhìn Lục Vân cao hơn vài phần.
Không nói đến việc là Dương Phong mang về, chỉ riêng việc là từ Tu Tiên giới bên kia tới, cũng không thể coi thường.
- Tại hạ Vu Thiên Khí, Lục huynh đệ, hạnh ngộ hạnh ngộ.
Vu Thiên Khí chắp tay với Lục Vân.
Cứ như vậy, mọi người lại trò chuyện sôi nổi, nghe được Lục Vân hiện tại bị người lùn búa sắt đánh không có chút sức lực nào để phản kháng, Vu Thiên Khí vỗ vỗ bả vai Lục Vân nói:
- Lục huynh đệ yên tâm, chẳng qua chỉ là người lùn búa sắt, không có gì ghê gớm, chỉ cần có thực lực tương ứng, là có thể dễ dàng đánh bại đối phương.
Ba người khác cũng gật đầu, tỏ vẻ người lùn búa sắt căn bản không đáng sợ, trong lời nói của bọn họ, người lùn búa sắt chính là đối tượng có thể dễ dàng đánh bại.
Lục Vân nghe xong, trong mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Người lùn búa sắt rốt cuộc là đối thủ như thế nào, hắn đã tự mình trải nghiệm, rất hiểu rõ.
Không nghĩ tới đối thủ khó chơi như vậy, ở trước mặt bốn vị ca ca, lại bị nói thành không chịu nổi một kích như vậy.
Rốt cuộc là bốn vị ca ca quá lợi hại, hay là mình quá phế đây!
- Các ngươi dùng bao lâu mới đánh bại người lùn búa sắt?
Lục Vân có chút yếu ớt hỏi.
Dựa theo suy đoán của hắn, bản thân muốn đánh bại người lùn búa sắt, ít nhất cần ba đến năm ngày.
Hắn cũng đã hỏi qua những người khác thời gian vượt qua cửa ải này, nhanh cơ bản là mười ngày, chậm thì gần một tháng mới thông qua người lùn búa sắt cửa ải này.
- Ba ngày, ba ngày ta đã dễ dàng đánh bại người lùn búa sắt ngông cuồng kia!
Vu Thiên Khí mặt không đỏ tim không đập nói.
Cô Thiên Lang giả vờ ho khan một tiếng, nghiêm trang nói:
- Khụ khụ... Ta dùng hai ngày nhiều một chút.
Nói xong, trên mặt còn hiện lên một tia không tự nhiên, đồng thời trong ánh mắt nhìn về phía Vu Thiên Khí còn hiện lên một tia sáng mắng hắn không biết xấu hổ.
- Chúng ta hai người cũng dùng ba ngày, ai... Thực sự là thiên phú không được!
Mộc Du tùy tiện nói, đồng thời trên mặt còn lộ ra một tia thất lạc.
Lục Vân không nghĩ tới Vu Thiên Khí bốn người đang chém gió, căn bản không phải là thật.
Sau khi nghe xong, thì dùng ánh mắt sùng bái nhìn bốn người, giơ ngón cái lên:
- Lợi hại nha, vậy mà chỉ dùng ba ngày đã đánh bại người lùn búa sắt.
Nói xong, trên mặt Lục Vân lộ ra thần sắc kiên định:
- Ta muốn trong vòng ba ngày, đánh bại người lùn búa sắt.
- Sau đó dùng một tháng, thông qua chế độ đối chiến.
Bốn người Vu Thiên Khí nhìn nhau, bọn họ rất muốn nói với Lục Vân đừng có mơ mộng hão huyền, nếu một tháng có thể thông qua người lùn búa sắt cửa ải này, đã rất lợi hại rồi.
Đừng có nghĩ tới dùng một tháng thông qua chế độ đối chiến, đó là chuyện không thể nào.
Bất quá để tránh đả kích đối phương, Vu Thiên Khí vỗ vỗ bả vai Lục Vân:
- Lục huynh đệ cố lên, chúng ta xem trọng ngươi.
Ba người khác cũng lần lượt cổ vũ Lục Vân, đồng thời cũng gửi lời chúc phúc.
Năm người lập tức lại trò chuyện sôi nổi, cuối cùng Vu Thiên Khí phát ra lời mời:
- Các ngươi có muốn đến Huyền Âm Hoang giới của ta xem thử không?
Mọi người đều tỏ vẻ hiện tại đi xem, đặc biệt là Lục Vân, hắn vô cùng tò mò không gian khác sẽ như thế nào, Nhân tộc bên kia có giống với người ở đây hay không.
Vu Thiên Khí lắc đầu, có chút ngại ngùng nói:
- Hiện tại không được, truyền tống môn còn có chút hạn chế, chờ khi nào không có hạn chế, ta sẽ mang các ngươi đi dạo.
- Ta nói cho các ngươi biết, Huyền Âm Hoang giới của chúng ta có một nơi vô cùng thú vị, bảo đảm các ngươi chưa từng nghe qua.
Mọi người nghe Vu Thiên Khí nói đến địa phương thú vị, từng người một lộ ra ánh mắt tò mò, hận không thể lập tức đi xem một chút.
Bất quá do truyền tống môn hạn chế, bọn họ nếu đi qua, phải đợi rất lâu mới có thể trở về.
Chỉ cần chờ Thiên Vũ Hoang giới dung hợp xong, đến lúc đó truyền tống môn của Huyền Âm Hoang giới có thể đổi thành loại không có hạn chế, đến lúc đó mọi người có thể tùy ý đi qua lãnh ngộ phong cảnh của Huyền Âm Hoang giới.
Dựa theo kinh nghiệm trước đây, Vu Thiên Khí ước chừng chỉ cần mấy tháng, đến cuối năm có thể dung hợp Thiên Vũ Hoang giới.
Như vậy kế tiếp, sẽ đến phiên Huyền Âm Hoang giới của hắn.
Kế tiếp, Vu Thiên Khí bắt đầu giới thiệu với mọi người, địa phương vô cùng thú vị trong miệng hắn.
Mọi người nghe xong, đối với địa phương trong miệng Vu Thiên Khí vô cùng hứng thú, chờ truyền tống môn không có hạn chế, nhất định phải đi qua lãnh ngộ phong cảnh nơi đó.
Huyền Không Đảo, Huyền Không đại điện.
- Thọ mệnh rồi, ha ha ha ha... Các vị ta phát tài rồi, ta phát tài rồi.
Trang chủ Thiên Kiếm sơn trang Diệp Khâm, đi ra Huyền Không bí cảnh, tiến vào Huyền Không đại điện, cười to điên cuồng.
Lúc này trong Huyền Không đại điện, đứng mấy người, bọn họ chính là đám người Hướng Vấn Thiên từ bên giảng đường đi tới.
Mọi người đều rất quen thuộc, cũng rất thân thiết, thường xuyên cùng nhau chém gió, tình cảm cũng rất sâu đậm.
Nhìn thấy Diệp Khâm một bộ tiểu nhân đắc chí, đắc ý dạt dào, mọi người liền không vui.
- Ngươi gào cái gì?
- Chính là, chẳng lẽ ngươi đạp phải phân Linh thú?
Diệp Khâm bĩu môi, một bộ không sao cả, hắn chỉ coi là mọi người biết mình nhận được thứ tốt, nên mới ghen tị.
Người mình không chấp tiểu nhân, không so đo với những người này.
- Ha ha... Các ngươi xem, đây là cái gì?
Nói xong, Diệp Khâm vươn tay, trong tay hắn xuất hiện một tấm lệnh bài đen nhánh.
Mọi người nhìn tấm lệnh bài đen nhánh kia, cảm thụ được trên lệnh bài không có chút dao động năng lượng nào, trên mặt lộ ra thần sắc khinh thường.
Bất kể là lệnh bài có công năng gì xuất hiện trong Huyền Không bí cảnh, trên lệnh bài đều có linh lực lưu động.
Tấm lệnh bài đen nhánh này không có chút linh lực lưu động nào, đại biểu lệnh bài này không có công năng đặc thù gì, chỉ là một tấm lệnh bài bình thường mà thôi.