TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1822: Thảo Ốc Trường Sinh

“Chủ nhân, tại sao lại xuất hiện ba chỗ có sương trắng này? Hơn nữa, sương trắng này còn ngăn cách thần thức!” Tiểu Bạch phát hiện trong Thiên Ba hồ xuất hiện ba màn sương trắng khổng lồ.

Tiểu Bạch muốn chủ nhân xem thử có chuyện gì, nhưng khi thần thức của hắn chạm vào sương trắng thì bị bật ngược trở lại.

May mắn đây là thần thức của Tiểu Bạch, nếu là người không liên quan đến cửa hàng dùng thần thức chạm vào sương trắng phát ra từ mê vụ đại trận thì chắc chắn sẽ bị phản phệ.

Hiện tại, Dương Phong chưa mở quyền hạn của mê vụ đại trận cho toàn bộ nhân viên trong cửa hàng, chỉ khi mở quyền hạn này thì các thành viên trong cửa hàng mới không bị ảnh hưởng bởi mê vụ đại trận.

“Đây là trận pháp, một trận pháp rất lợi hại, ngay cả cảm giác của ta cũng bị ngăn cách bên ngoài!” Không đợi Dương Phong trả lời, Thụy Lân đã kinh ngạc nhìn ba màn sương trắng dày đặc trên Thiên Ba hồ.

Khi mê vụ đại trận khởi động, Thụy Lân muốn xem thử đại trận này có tác dụng gì, nhưng khi cảm giác của hắn chạm vào mê vụ thì bị bật ngược trở lại.

Với thực lực hiện tại của hắn, chính hắn cũng không rõ mình đang ở cảnh giới nào. Mặc dù chưa hoàn toàn khôi phục toàn bộ sức mạnh, nhưng thực lực của hắn dù ở tiên giới cũng là tồn tại cực kỳ cường đại.

Đến hiện tại, hắn chỉ phát hiện ba người có thực lực mạnh hơn hắn.

Chủ nhân của hắn tính là một, còn hai người khác là hòa thượng đáng ghét.

Tên hòa thượng đầu tiên đã bị chủ nhân tiêu diệt, tên hòa thượng thứ hai đã quy phục chủ nhân. Ngoại trừ bọn họ, hắn chưa từng gặp qua ai mạnh hơn mình.

Mặc dù chưa khôi phục đến đỉnh phong, nhưng với thực lực hiện tại, hắn cũng ở khoảng tiên đế cảnh.

Thế nhưng, ba đại trận bên dưới đều ngăn cách cảm giác của hắn, điều này có nghĩa là cấp bậc của ba đại trận này còn cao hơn cả cảnh giới của hắn!

Khi Thụy Lân nói ra điều này, Tiểu Bạch và những người khác cũng kinh ngạc nhìn hắn, sau đó chuyển ánh mắt sang Dương Phong.

Có thể ngăn cản cảm giác của Thụy Lân, cấp bậc của ba đại trận này rốt cuộc cao đến mức nào?

Dương Phong nhìn thấy vẻ kinh ngạc của mọi người, mỉm cười nói: “Đây gọi là mê vụ đại trận, chỉ cần là tu sĩ dưới tiên đế hoặc cùng cảnh giới tiên đế tiến vào trong mê vụ này đều sẽ bị vây khốn.”

Nghe Dương Phong nói vậy, Thụy Lân lập tức hiểu ra vì sao thần thức của mình lại bị ngăn cản bên ngoài.

“Hơn nữa, trong mê vụ đại trận này còn bao gồm mê trận, khốn trận, sát trận, truyền tống trận,... Tuy nhiên, sau khi các ngươi được cấp quyền hạn thì có thể tùy ý đi lại trong đại trận.”

Dương Phong nói xong, nhìn về phía Số Một: “Số Một, hiện tại chủ nhân sẽ thiết lập ngươi làm quản trị viên của mê vụ đại trận, ngươi có thể sử dụng chức năng mê trận và truyền tống trong mê vụ đại trận.”

Dương Phong thiết lập Số Một làm quản trị viên của mê vụ đại trận, còn Tiểu Bạch và những người khác sau này hắn sẽ có sắp xếp.

Nói xong, Dương Phong tiếp tục: “Sau này khi cửa hàng không kinh doanh, mê vụ đại trận sẽ mở ra, phạm vi hiệu quả của mê vụ đại trận là bán kính một trăm dặm.”

Dương Phong thiết lập ngày mùng một hàng tháng là thời gian mở mê vụ đại trận, nếu có ngày nghỉ khác thì sẽ thiết lập sau.

Sau khi làm xong mọi việc, Dương Phong tiếp tục ra lệnh cho hệ thống: “Hệ thống, đặt Thảo Ốc Trường Sinh lên đảo Trường Sinh.”

Trên đảo Trường Sinh, ánh sáng lóe lên, Thảo Ốc Trường Sinh xuất hiện ở đỉnh cao nhất của đảo Trường Sinh.

Ngay sau đó, từ trong thảo ốc phát ra một luồng ánh sáng, ánh sáng lan tỏa xuống dưới đảo Trường Sinh.

Chỉ trong chưa đầy một hơi thở, ánh sáng đã bao phủ toàn bộ đảo Trường Sinh. Năm hơi sau, ánh sáng biến mất.

Lúc này, trên sườn núi của đảo Trường Sinh xuất hiện chín căn thảo ốc không khác biệt nhiều so với Thảo Ốc Trường Sinh trên đỉnh núi.

Chín căn thảo ốc này rải rác trên đảo Trường Sinh, bên cạnh mỗi căn thảo ốc đều có một tấm bia đá cao ba trượng.

Trên chín tấm bia đá này đều khắc bốn chữ “Thảo Ốc Trường Sinh” giống nhau, nhưng phía trên bốn chữ “Thảo Ốc Trường Sinh” còn có hai chữ khác.

Trên tấm bia đá trước căn thảo ốc gần chân núi nhất khắc hai chữ “Đệ Nhất”, tấm bia đá trước căn thảo ốc cao hơn một chút khắc hai chữ “Đệ Nhị”.

Càng lên cao, số thứ tự càng lớn.

Thảo Ốc Trường Sinh đệ nhất, Thảo Ốc Trường Sinh đệ nhị, Thảo Ốc Trường Sinh đệ tam,... Thảo Ốc Trường Sinh đệ cửu.

Chỉ cần có người thông qua khảo nghiệm của chín căn Thảo Ốc Trường Sinh này thì có thể đến trước Thảo Ốc Trường Sinh thật sự.

Sau khi Thảo Ốc Trường Sinh sắp xếp xong, Dương Phong dẫn mọi người xuất hiện trên không trung đảo Trường Sinh.

Mười căn thảo ốc giống hệt nhau rải rác trên đảo Trường Sinh. Tiểu Bạch và những người khác chỉ có thể nhìn thấy mười căn thảo ốc này, ánh mắt lộ vẻ tò mò.

“Chủ nhân, những thảo ốc kia dùng để làm gì?” Tiểu Bạch biết chắc chắn mười căn thảo ốc này không đơn giản, nếu không thì chủ nhân cũng không cần bố trí mê vụ đại trận trên đảo Trường Sinh.

“Căn thảo ốc trên cùng gọi là Thảo Ốc Trường Sinh, bất kể là ai, chỉ cần thông qua khảo nghiệm thì có thể nhận được vật phẩm trường sinh bất lão, như vậy cũng có thể tương ứng với ba chữ Thảo Ốc Trường Sinh, còn chín căn thảo ốc khác chính là nơi khảo nghiệm.”

“Trường sinh bất lão?” Nghe Dương Phong nói xong, Hổ Hoan Hoan bay lên cùng Tiểu Bạch và những người khác, đôi mắt lập tức sáng rực lên.

Sau đó, Hổ Hoan Hoan nghĩ đến điều gì đó, vội vàng hỏi: “Chưởng quầy, chúng ta cũng có thể lên đó tham gia khảo nghiệm sao?”

Dương Phong gật đầu: “Đương nhiên các ngươi có thể tham gia khảo nghiệm, nhưng cho dù các ngươi thông qua khảo nghiệm, với tư cách là nhân viên cửa hàng thì cũng không thể nhận được vật phẩm trường sinh bất lão.”

Nếu thành viên của cửa hàng cũng có thể nhận được vật phẩm trường sinh bất lão thì người khác không cần đến tham gia khảo nghiệm nữa. Những vật phẩm trường sinh bất lão này cơ bản sẽ thuộc về các thành viên trong cửa hàng.

Có lẽ hệ thống cũng có ý nghĩ như vậy, hiện tại rất nhiều cơ sở vật chất căn bản không có bất kỳ tác dụng nào đối với các thành viên trong cửa hàng.

Hổ Hoan Hoan nghe nói dù thành viên trong cửa hàng có thông qua khảo nghiệm cũng không thể nhận được vật phẩm trường sinh bất lão, trong mắt lóe lên một tia thất vọng.

Nếu bọn họ là thành viên trong cửa hàng cũng có thể nhận được vật phẩm trường sinh bất lão thì hắn sẽ liều mạng đi tham gia khảo nghiệm, sau khi nhận được vật phẩm trường sinh bất lão sẽ giao cho cha mẹ mình.

Còn về phần bản thân, Hổ Thiên Thiên chưa từng nghĩ đến. Dù sao đi theo chưởng quầy thì hắn tuyệt đối có thể trường sinh bất tử, sẽ không có bất kỳ ngoài ý muốn nào xảy ra.

Tiểu Bạch và những người khác cũng từng nghĩ đến việc sau khi thông qua khảo nghiệm sẽ nhận được vật phẩm trường sinh bất lão để tặng cho người khác.

Dương Phong nhìn thấy ánh mắt của mọi người, biết bọn họ đang nghĩ gì, bèn nói: “Bản chưởng quầy biết các ngươi đang nghĩ gì, chỉ cần theo bản chưởng quầy làm việc chăm chỉ, sau này sẽ có rất nhiều vật phẩm trường sinh bất lão.”

Lúc này Hổ Hoan Hoan mới vỗ đầu, mình nghĩ mấy thứ này làm gì. Chỉ cần đi theo chưởng quầy, sau này muốn có cái gì mà chẳng được.

“Chưởng quầy, phàm nhân cũng có thể tiến vào Thảo Ốc Trường Sinh để tham gia khảo nghiệm sao?” Hổ Hoan Hoan nghĩ đến lời Dương Phong vừa nói, bèn hỏi ra nghi hoặc của mình.

Bất kể là ai cũng có thể tiến vào Thảo Ốc Trường Sinh tham gia khảo nghiệm, chỉ cần thông qua khảo nghiệm thì có thể nhận được vật phẩm trường sinh bất lão.

Dương Phong gật đầu, cười lớn nói: “Haha... chỉ cần biết thở là có thể tiến vào.”