TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1870: Phản diện chết vì nói nhiều

Dương Phong tạm thời sẽ không rời đi, hoặc nói là chưa có được chí bảo trong Hỏa Diệm Sơn thì sẽ không rời đi.

Chí bảo trong Hỏa Diệm Sơn, chính là tài liệu để đúc thành Võ Châu Đỉnh. Hắn có lối vào thông đạo tiến vào bên trong núi lửa, chỉ là hiện tại có quá nhiều người, hắn cũng không vội đi vào.

Không chỉ có vậy.

Trong bản đồ mà hệ thống cung cấp, Dương Phong nhìn thấy trong thông đạo kia không có bất cứ thứ gì ngăn cản. Điều này có nghĩa là Hỏa Diệm Nhân được ghi chép lại, đã biến mất.

Hiện tại hắn chỉ cần chờ đợi xung quanh lối vào không có ai, mở cấm chế ở cửa động ra, lẻn vào trong.

Mà lối vào tiến vào bên trong Hỏa Diệm Sơn, chính là ở dưới chân hai người Dương Phong. Hiện tại lối vào kia bị một tấm gương vô thanh vô tức phong ấn, lại có một tầng nham thạch thật dày bao phủ.

Nếu không có bản đồ hệ thống chỉ dẫn, cho dù Dương Phong có muốn tìm chết cũng không thể tìm được lối vào này.

- Ừm... Chúng ta đã lãng phí hai ngày ở đây, không thể tiếp tục lãng phí nữa.

Lão giả tên là Như Hỏa này lắc đầu:

- Nếu hai vị Dương công tử vẫn muốn tìm kiếm ở đây, vậy chúng ta xin cáo từ trước. Nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại!

Dương Phong ôm quyền đối với Như Hỏa nói:

- Được... Có duyên sẽ gặp lại!

Như Hỏa gật đầu, mang theo người Như gia rời khỏi Hỏa Diệm Sơn, nhanh chóng đi về một hướng.

Sau khi người Như gia rời đi, người xung quanh cũng ít đi rất nhiều. Chờ thêm một chút nữa, bọn họ có thể mở cấm chế, tiến vào bên trong Hỏa Diệm Sơn.

Lúc này, từ phía bên kia Hỏa Diệm Sơn, có một nhóm người đi tới. Một thanh niên có chút anh tuấn trong nhóm người này, sau khi nhìn thấy Dương Thân, trên mặt có chút kinh ngạc, sau đó khóe miệng hiện lên một tia chế giễu.

Dương Thân cũng phát hiện ra nhóm người này. Khi hắn nhìn thấy thanh niên kia, lông mày cũng hơi nhướng lên, khóe miệng càng vẽ ra một nụ cười khó hiểu.

Thanh niên này tên là Lục Tuấn Tài, là tiểu thiếu gia Lục gia. Ở địa phương này cũng có tiếng tăm rất nhỏ, có cảnh giới Phong Thần viên mãn.

Khi Dương Thân lịch luyện ở Tu Tiên giới, đã có giao thiệp với hắn. Hai bên náo loạn không phải là vui vẻ gì.

Lục Tuấn Tài dựa vào thế lực của Lục gia, làm người có chút kiêu ngạo ngang ngược, lòng đố kỵ cũng rất mạnh. Sau khi biết được Dương Thân so với hắn còn trẻ tuổi hơn, cũng anh tuấn hơn, bất luận là thiên phú hay là cảnh giới đều cao hơn hắn, lòng đố kỵ của hắn liền bộc phát giống như núi lửa phun trào.

Có thể nói là ở khắp nơi nhằm vào Dương Thân, tuy nhiên đều bị Dương Thân hóa giải từng cái, mỗi lần đều bị Dương Thân vả mặt vang dội.

Lần này gặp nhau ở đây, hai bên nhất định sẽ có xung đột.

- Ô... Đây không phải là trùng hợp sao, lại có thể gặp Dương công tử ở đây, thật là tam sinh hữu hạnh, tam sinh hữu hạnh!

Lục Tuấn Tài cười lạnh đi tới Dương Thân, giọng điệu kỳ quái nói.

Phía sau hắn đi theo mười mấy người, cảnh giới đều là Xuất Khiếu Kỳ, thậm chí còn có một lão giả có tu vi Hợp Thể Kỳ.

Những người này đều là người trong nhà phái tới bảo hộ hắn. Lần này hắn muốn hung hăng giẫm Dương Thân dưới chân, dùng chân của mình hung hăng chà đạp tôn nghiêm của Dương Thân.

Dương Phong ở bên cạnh vừa nhìn đã hiểu đây là chuyện gì, sau khi liếc mắt khinh thường Lục Tuấn Tài, hỏi:

- Tiểu bức tạc này là ai? Sao lại vênh váo như vậy!

Lúc này thần tình của Lục Tuấn Tài chính là vô cùng kiêu ngạo, nhìn thấy Dương Phong rất muốn dùng đế giày hung hăng đánh vào mặt hắn.

- Ha ha... Chỉ là một thằng ngu tự cho mình là đúng mà thôi.

Dương Thân làm ra bộ dáng không sao cả, căn bản không để ý tới Lục Tuấn Tài.

Với những người sau lưng Lục Tuấn Tài, hắn không đặt vào trong mắt. Nếu đối phương biết điều rời đi, vậy coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.

Nếu đối phương dám được đằng chân lân đằng đầu, hoặc có ý tưởng khác. Vậy thì xin lỗi, nắm đấm của ta tuyệt đối không lưu tình, đánh cho ngươi đến mẹ ngươi cũng không nhận ra ngươi. Nếu ngươi vẫn không phục, vậy đưa ngươi xuống dưới gặp lão tổ của Lục gia các ngươi.

- Hừ... Chết đến nơi mà còn cứng miệng.

Lục Tuấn Tài đã có sát tâm đối với Dương Thân.

Trước đây thực lực của mình không đủ, chỉ có thể âm thầm nhẫn nhịn, hiện tại bên cạnh mình có người thực lực cường đại, căn bản không cần sợ hãi Dương Thân. Đến lúc đó treo hắn lên, hung hăng lột da rút gân hắn.

- Hừ... Rất tốt, cực kỳ tốt. Các ngươi lại dám không nể mặt bổn thiếu gia.

Khóe miệng của Lục Tuấn Tài hiện lên một nụ cười tàn nhẫn, trong đầu đã nghĩ ra phương pháp tra tấn Dương Thân.

Ngay khi hắn muốn ra lệnh cho người phía sau xông lên khống chế hai người Dương Phong, một lão giả có tu vi Hợp Thể Sơ Giai dường như nhận được tin tức gì, đi tới bên cạnh Lục Tuấn Tài nhỏ giọng nói:

- Thiếu gia, lão gia bên kia dường như có tình huống, để chúng ta lập tức qua đó.

Lục Tuấn Tài gật đầu, đồng thời hung hăng trừng mắt liếc nhìn Dương Thân một cái:

- Lão Mạc, bổn thiếu gia muốn ăn cá, ngươi bắt hai con cá thối này lại cho bổn thiếu gia.

Nói xong, liền cùng những người khác nhanh chóng bay về một hướng.

Hắn căn bản không có ý định bỏ qua cho Dương Thân, để lão giả Hợp Thể Kỳ này ở lại, để lão khống chế được Dương Thân, đến lúc đó hắn sẽ từ từ tra tấn.

Sau khi Lục Tuấn Tài rời đi, trong hai mắt lão giả Hợp Thể Kỳ này phát ra hàn quang, vô cùng lạnh lùng nói với Dương Thân:

- Hai vị đã đắc tội với thiếu gia nhà ta, vậy xin lỗi rồi.

Tuy nhiên còn chưa kịp động thủ, Dương Phong ở một bên đã trực tiếp ra tay.

Chỉ thấy Dương Phong rút ra Kiếm Của Cửa Hàng Trưởng, với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai bổ về phía lão giả.

Lão giả Hợp Thể Kỳ này, chỉ cảm thấy có một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm ập đến, ngay sau đó một mảnh bóng tối bao phủ lấy mình.

Sau đó, không có sau đó nữa!

Thi thể của lão từ từ ngã xuống, trên mặt vẫn còn mang theo một tia kinh hãi.

- Vèo!!

Thân hình của Dương Thân lóe lên, xuất hiện bên cạnh thi thể của lão giả, đưa tay tháo chiếc nhẫn trữ vật trên ngón tay lão giả xuống.

- Thở dài... Những phản diện này là thế nào? Lại không có một tên dứt khoát, đều thích nói nhảm vài câu.

Dương Phong đã làm hết thảy, không để ý tới hành động của phân thân, mà là lắc đầu tự nói.

Trước đây hắn cho rằng phản diện chết vì nói nhiều, đều là do đạo diễn của phim hoặc tác giả của tiểu thuyết cố ý sắp xếp.

Tuy nhiên sau khi hắn đã trải qua nhiều chuyện như vậy, mới biết được một số phản diện, thực sự là thích nói nhảm, thích phô trương thực lực và thế lực của mình.

Tại sao phản diện đều thích nói nhảm và thích phô trương, Dương Phong cũng không muốn tìm hiểu. Sau này nếu gặp phải loại nhân vật này, mình tuyệt đối không nói nhảm một câu, trực tiếp cầm vũ khí chém chết đối phương.

Chuyện xảy ra ở đây cũng bị một số người nhìn thấy, mọi người theo bản năng tránh xa một chút, thậm chí có một số người sợ rước họa vào thân liền rời khỏi Hỏa Diệm Sơn.

Trong nháy mắt khu vực này đã ít đi rất nhiều người, Dương Phong cũng vui vẻ nhìn thấy tình huống này.

Cuối cùng Dương Phong đã tìm được cơ hội, mọi người đều không chú ý đến khu vực này của mình, trước tiên bố trí một tiểu ảo trận ở lối vào.

Ngay sau đó liền phá hủy cấm chế, lộ ra một cái lối vào không thấy đáy phát ra ánh sáng màu đỏ. Dương Phong và phân thân không nói hai lời, lập tức nhảy xuống dưới.