Hệ thống nói vậy, khiến Dương Phong khó xử, ngươi chỉ nói là tài liệu phi thường hiếm có, chưởng quỹ này biết đi đâu mà tìm?
Hiện tại ngay cả một mục tiêu cũng không có, vậy thì tìm cái rắm à. Ít nhất ngươi phải nói ra là tài liệu gì, hoặc miêu tả đặc tính của tài liệu, tệ nhất cũng phải nói qua hình dáng của tài liệu!
Chỉ có như vậy bản thân mới có thể thông qua những thứ này đi tìm kiếm, bằng không chẳng khác nào ruồi nhặng không đầu!
"Ký chủ chưa kích hoạt nhiệm vụ, bản hệ thống cũng không thể xem xét!" Hệ thống lập tức cảm nhận được những lời này của mình sẽ mang đến cho Dương Phong một chút quấy nhiễu, lập tức giải thích!
"Dù sao ký chủ nếu thấy tài liệu rất trâu bò điểu tạc thiên, liền thu thập là được!"
Dương Phong thấy hệ thống đều nói như vậy cũng chỉ có thể cười khổ lắc đầu, bản thân cũng không có biện pháp tốt hơn để phân biệt!
Chỉ có thể đến lúc đó thu thập một chút giống như hệ thống từng nói, tên gọi điểu tạc thiên, cùng với tài liệu luyện khí có tên tương tự tài liệu hắn từng thu thập!
Thử xem có thể mèo mù vớ cá rán, gặp được một hai cái hay không. Cho dù là thu thập được một cái, đến lúc đó cũng có thể giảm bớt một chút thời gian!
"Được, chưởng quỹ đây sẽ tận lực mà làm!"
Dương Phong nói xong, hướng về một phương hướng thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai thuấn di mà đi!
Dương Phong cũng không tiến vào Hư Thật Đại Điện, Hư Thật Đại Điện nhanh thì nhanh, nhưng cũng bất lợi cho Dương Phong đi tìm kiếm vật phẩm!
Đợi có mục tiêu xác thực rồi, lại tiến vào Hư Thật Đại Điện chạy đi cũng không muộn!
Dương Phong hướng phương hướng kia thuấn di hơn hai canh giờ, trong quá trình chạy đi gặp phải rất nhiều u hồn. Thực lực của những u hồn kia cũng chẳng ra sao, thấy Dương Phong liền chạy tán loạn!
Rất nhanh, Dương Phong đi tới một nơi, có rất nhiều u hồn cư trú, sơn cốc giống như thôn làng!
Dương Phong đi tới cửa vào sơn cốc, liền phát hiện một khối bia đá đứng sừng sững ở cửa vào. Trên bia đá khắc ba chữ lớn đỏ như máu —— Đại Điêu Cốc!
"Ngọa tào... Cái tên thôn này quả là điểu tạc thiên a!"
Dương Phong nhìn ba chữ "Đại Điêu Cốc" tỏa ra từng tia huyết khí mà kinh hãi như gặp thiên nhân. Không ngờ ở Minh giới lại có nhiều mãnh nhân như vậy... Không, phải nói là mãnh quỷ mới đúng!
Lúc này, từ lối vào sơn cốc, mười mấy u hồn bay ra. Một u hồn tướng mạo bỉ ổi quát Dương Phong: "Kẻ nào đó!"
Ngay sau đó, 'ầm ầm' bay tới trước mặt Dương Phong, trên dưới trong ngoài nhìn Dương Phong thật kỹ!
"Lại là tu tiên giả từ Dương gian!"
U hồn cầm đầu kinh ngạc, không ngờ người tới lại là tu tiên giả từ Dương gian.
"Người Dương gian, ngươi tới Đại Điêu Cốc ta có chuyện gì?" U hồn bỉ ổi kia ngữ khí rất không tốt, trong đôi mắt tràn đầy cảnh giác!
Trong tay Dương Phong xuất hiện một cây quạt xếp. 'Phạch' một tiếng mở cây quạt trong tay ra, cười nói: "Chẳng lẽ bản công tử không có chuyện gì thì không thể tới sao?"
Nói xong, dùng quạt xếp chỉ chỉ phía sau đám u hồn, tiếp tục nói: "Chẳng lẽ bản công tử không thể tới đây dạo chơi ngắm cảnh sao?"
Dương Phong cũng chỉ nói vậy thôi, không nhất định phải vào Đại Điêu Cốc xem xét. Thần thức của hắn đã quét qua Đại Điêu Cốc, tình huống bên trong hắn đã rõ ràng!
Cho dù bọn chúng mời hắn vào, hắn cũng phải suy nghĩ một chút!
"Đại Điêu Cốc ta có quy định, hồn bên ngoài không được phép thì không được vào cốc!" U hồn cầm đầu nhìn Dương Phong, ánh mắt đã thay đổi, không còn đơn giản là cảnh giác nữa!
Không chỉ tên u hồn dẫn đầu, mà ánh mắt của những u hồn khác khi nhìn Dương Phong cũng trở nên kỳ lạ, vừa thoáng nét nghi hoặc lại xen lẫn cả tức giận!
Tên u hồn dẫn đầu hỏi một u hồn khác bên cạnh: “Lão Tứ, ngươi xem, tên này có phải rất giống kẻ đến cách đây không lâu không?”
Tên u hồn được gọi là lão Tứ lập tức gật đầu: “Đúng vậy lão Đại, rất giống. Hơn nữa... lời hắn vừa nói chẳng phải cũng giống hệt tên kia sao?”
Tên u hồn dẫn đầu như bừng tỉnh, đập đùi cái chát: “Ơ... không nói thì thôi, đã nói là y hệt!”
Nói đến đây, tên u hồn dẫn đầu phát ra những âm thanh kỳ lạ về phía sau: “U! U! U!”
Âm thanh như truyền tín hiệu gì đó, đem tình hình ở đây truyền vào trong cốc!
“Ồ, đây chẳng phải là hoan nghênh bổn chưởng quỹ sao?” Dương Phong gập chiếc quạt lại, vẫn mỉm cười như trước!
Dương Phong dường như không hề cảm nhận được sự thay đổi của bầu không khí, hoặc có cảm nhận được thì cũng chẳng bận tâm!
Dù sao, toàn bộ tình hình của Đại Điêu Cốc đều nằm trong tay hắn. Bên trong cốc không hề có bất kỳ sự tồn tại nào có thể đe dọa được Dương Phong!
Có thể nói, Dương Phong hiện tại là hữu thị vô khủng, đã đến rồi thì cứ xem chuyện này sẽ diễn biến ra sao!
Rất nhanh, từ trong cốc bay ra vài trăm u hồn, dẫn đầu là Điêu Quý, cốc chủ của U Hồn Cốc. Vài trăm u hồn mà Điêu Quý dẫn theo đều là tinh anh của Đại Điêu Cốc!
“Tộc trưởng, người xem tên kia...” Tên dẫn đầu khi nãy chỉ vào Dương Phong, líu lo nói một tràng!
Điêu Quý đưa ánh mắt về phía Dương Phong, đồng thời ánh nhìn càng ngày càng sắc bén, linh lực quỷ khí xung quanh cũng càng lúc càng mạnh!
Sau khi xác định được điều gì đó, Điêu Quý chỉ thẳng vào Dương Phong, giận dữ gầm lên: "Hỡi các huynh đệ, hãy xông lên, băm thây tên vô sỉ kia thành muôn mảnh cho bản cốc chủ!"
"Ngọa tào, lũ quỷ chết tiệt này điên rồi sao! Vừa nãy còn yên ổn, sao giờ lại đòi chém giết thế này!" Dương Phong sửng sốt, hắn không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Hắn đâu có đào mộ tổ tiên của bọn chúng, cũng chẳng thấy bọn chúng làm chuyện gì mờ ám, cớ sao lại đột nhiên hô hào chém giết!
Dưới sự dẫn dắt của Điêu Quý, tất cả u hồn đều điên cuồng lao về phía Dương Phong. Mỗi tên đều tung ra tuyệt kỹ mạnh nhất của mình, dồn dập tấn công về phía hắn!
Dương Phong thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, biến mất tại chỗ. Khiến cho đám u hồn đang lao tới tấn công hắn, đều đánh vào khoảng không!
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, bóng dáng Dương Phong xuất hiện cách đó ngoài trăm trượng. Hắn cần phải hỏi rõ tại sao đối phương lại tấn công hắn, dù sao thì Dương Phong cũng là một người cực kỳ có nguyên tắc!
"Cốc chủ, quả nhiên là tên vô sỉ đó. Ngay cả chiêu thức né tránh cũng giống y hệt!" Một u hồn Phân Thần Kỳ nhìn Dương Phong với ánh mắt rực lửa, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn!
Điêu Quý lại định dẫn đám u hồn lao tới tấn công Dương Phong lần nữa, lần này Dương Phong không nhịn nổi nữa. "Các ngươi tưởng lão hổ không phát uy thì chưởng quỹ ta đây là mèo bệnh chắc!"
Dương Phong cầm quạt xếp, vung mạnh về phía đám u hồn đang lao tới, không một u hồn nào đỡ nổi một chiêu của hắn!
Ngay cả cốc chủ của Đại Điêu Cốc và các trưởng lão cũng không chống đỡ được. Trên chiếc quạt của Dương Phong có ẩn chứa một tia đạo vận, căn bản không phải thứ mà những u hồn này có thể chống lại!
Tuy nhiên, tia đạo vận này rất nhạt, Điêu Quý và đám u hồn không hề phát hiện ra. Bọn chúng chỉ cảm thấy Dương Phong toát ra một loại khí tức mà bọn chúng không thể địch nổi, loại khí tức này bọn chúng đã từng cảm nhận qua một lần. Vì vậy, bọn chúng không có phản ứng quá lớn, chỉ hung hăng nhìn chằm chằm Dương Phong!
Lúc này, đám u hồn đã trấn tĩnh lại. Với thực lực của bọn chúng, căn bản không phải là đối thủ của người trước mặt. Tuy nhiên, vừa rồi, hắn đã gửi tin tức cho Thái Thượng trưởng lão đang bế quan. Chỉ cần Thái Thượng trưởng lão giá lâm, tiểu tử này chắc chắn phải chết!