TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 2218: Ngươi làm sao biết được Dương chưởng quỹ đã trở về?

Đối với ý tốt của Dương Phong, Hệ thống cũng không đáp lại. Hiện tại có thể nói ít một câu thì Hệ thống đều không muốn nói nhiều thêm một câu!

Hơn nữa Hệ thống cũng biết, Dương Phong hiện tại đã không còn bất kỳ năng lực gì để trợ giúp mình, lời này chỉ cần nghe một chút là được!

Dương Phong ngồi xếp bằng dưới đất, bắt đầu nhắm mắt tu luyện. Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, nếu có thể tu luyện thì thời gian có thể trôi qua nhanh hơn một chút!

Cứ như vậy, Dương Phong bắt đầu tu luyện!

Lúc Phân thân rời đi, Dương Phong trực tiếp để cho Phân thân chia sẻ tâm đắc tu luyện của mình cùng ký ức với mình. Hiện tại Dương Phong tu luyện cũng không có bất kỳ bình cảnh nào, cũng sẽ không gặp phải bất kỳ khó khăn nào!

Chỉ cần dựa theo ký ức tu luyện của Phân thân, tu luyện tuần tự từng bước. Nhẹ nhàng thoải mái tu luyện đến Độ kiếp kỳ, sau đó vượt qua Thiên kiếp trở thành Tiên nhân!

Dương Phong vốn muốn dựa vào ký ức của Phân thân để đột phá Hợp thể kỳ, bây giờ không cần nữa, bây giờ mình chính là Hợp thể kỳ cao giai, không lâu sau liền có thể hướng về Động hư kỳ đột phá!

Sau Động hư kỳ thì chính là Độ kiếp kỳ rồi, Dương Phong nghĩ đến đây thì cả người đều phấn chấn lên, động lực tu luyện cao hơn bao giờ hết!

Rất nhanh Dương Phong liền nhập định, cả người chìm đắm vào tu luyện!

.........

Điếm phố lĩnh địa!

Bây giờ đã là nửa đêm!

Phía trước điếm phố rất yên tĩnh, mặc dù đang xếp hàng là một đám người, nhưng mọi người đều rất tự giác. Dù sao hiện tại cơ bản là mọi người đều có năng lực truyền âm, giao tiếp cũng không cần phải mở miệng nói chuyện!

Tất nhiên, ở những nơi khác, mọi người vẫn dùng miệng để giao tiếp. Chỉ có điều ở cửa hàng hoặc bên trong cửa hàng, để không làm phiền người khác, mọi người vẫn quen truyền âm. Dù sao đây cũng không phải là chợ giao dịch ồn ào náo nhiệt!

Tuy nhiên ở những nơi khác thì không giống như vậy, phía trước những Bí cảnh, và những cửa hàng không có giờ mở cửa hạn chế, đều rất náo nhiệt!

Mọi người đều thoải mái trò chuyện, ồn ào náo nhiệt!

Đây không phải là do Dương Phong quy định, mà chỉ là một quy tắc bất thành văn mà mọi người tự nguyện tuân thủ!

Sở dĩ trước cửa hàng mọi người đều rất yên tĩnh, là vì Dương Phong thường nghỉ ngơi ở bên Thiên Ba Hồ. Mọi người cũng sợ tiếng ồn ào sẽ ảnh hưởng đến Dương Phong!

Vì vậy tự nhiên mọi người sẽ giảm bớt nói chuyện, nói chuyện nhỏ tiếng, hoặc đơn giản là dùng truyền âm!

Tuy nhiên, không phải ai cũng tuân thủ quy tắc bất thành văn này. Một số người quen thuộc vẫn lớn tiếng nói chuyện, căn bản không sợ ảnh hưởng đến Dương Phong!

Còn ở những nơi khác như các cơ sở và trước các Bí cảnh, mọi người căn bản không cần lo lắng âm thanh sẽ truyền đến cửa hàng. Khoảng cách mấy dặm, dù có truyền đến cũng rất nhỏ tiếng!

Sự yên tĩnh như tờ trước cửa hàng, phút chốc bị phá vỡ, một nam nhân trung niên vốn đang nhắm mắt, đột nhiên mở mắt ra, rồi cười lớn!

Hành động này khiến mọi người đều nghi hoặc, ánh mắt nhìn hắn đầy ngờ vực!

Tuy nhiên, một số người trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, biết chuyện gì đã xảy ra. Chỉ có điều họ kiểm soát cảm xúc rất tốt, không cười ra tiếng!

Trung niên nhân này vội vàng cười nói: "Ha ha... Dương chưởng quỹ trở về rồi, không biết lần này có thể mang đến cho chúng ta vật phẩm tốt hoặc là tin tức tốt gì không!"

Một người bên cạnh hắn khó hiểu hỏi: "Ngươi làm sao biết được Dương chưởng quỹ đã trở về?"

Mọi người cũng đều gật đầu, ngươi làm sao biết được Dương chưởng quỹ đã trở về? Chẳng lẽ ngươi biết bấm đốt ngón tay để tính toán ư?

Cho dù ngươi có biết bấm đốt ngón tay để tính toán đi nữa, nhưng ngươi cũng có thể tính toán được đến trên đầu Dương chưởng quỹ sao?

"Đúng vậy, làm sao ngươi biết được Dương chưởng quỹ đã trở về?"

Trung niên nhân này nhìn ánh mắt chất vấn và khó hiểu của mọi người, liền đưa ra một ngón tay, chỉ chỉ vào hư không: "Chẳng lẽ các ngươi không cảm nhận được một cỗ áp bách cảm?"

Lúc này mọi người mới chợt tỉnh ngộ!

"Đúng rồi!" Một gã thanh niên vỗ một cái vào trán của mình, hối hận nói: "Xem cái đầu của ta này, đây là áp bách cảm của Hư thực đại điện mà!".

Kỳ thật loại áp bách cảm này mọi người đều có cảm nhận được, chỉ có điều nhiều năm như vậy, mọi người đã quen với loại áp bách cảm này rồi. Lần tiếp theo loại áp bách cảm này xuất hiện, có một vài người cũng không để ý!

Hiện tại loại áp bách cảm này xuất hiện trở lại, không phải là đại biểu cho Hư thực đại điếm quay về, mà điều này cũng đại biểu cho Dương chưởng quỹ đã trở về sao!

Hiện tại đã sắp đến cuối năm rồi, Dương chưởng quỹ đã ra ngoài được vài tháng rồi. Lần này quay về, tuyệt đối sẽ mang đến đồ tốt, hoặc là chuẩn bị cho cuối năm của năm nay!

Dù sao mỗi lần sau khi Dương đại chưởng quỹ ra ngoài quay về, trong tiệm đều sẽ xuất hiện vật phẩm mới ít hoặc nhiều. Lần này cũng tuyệt đối không ngoại lệ!

Rất nhanh, sau khi cảm nhận được uy áp của Hư thực đại điếm, có rất nhiều người đều đi đến trước tiệm xếp thành hàng!

Những người đến xếp hàng đều có cùng suy nghĩ: Lần này Dương Phong trở về sẽ bán ra vật phẩm mới, đến lúc đó họ có thể là những người đầu tiên mua được!

Tuy nhiên, ngày mai sẽ khiến những người xếp hàng này thất vọng. Ngày mai mọi người chắc chắn sẽ không mua được vật phẩm mới nào, ít nhất phải đến ngày mốt vật phẩm mới mới xuất hiện!

Dù sao, những vật phẩm được kích hoạt giải khóa, cần đến ngày hôm sau mới có thể xuất hiện trong quầy bán hàng tự động!

Mà lúc này Dương Phong đang tu luyện, hắn căn bản không biết mình đã trở về điếm phố lĩnh địa!

Lúc trời sắp sáng, Dương Phong mới tỉnh lại từ tu luyện. Phát hiện mình đã trở về điếm phố lĩnh địa, cảm thán thời gian tu luyện trôi qua thật nhanh, hắn cũng coi như thực sự hiểu được câu nói tu luyện vô tuế nguyệt có ý nghĩa là gì!

Dương Phong rửa mặt qua loa, chỉnh trang lại dung nhan. Sau đó liền xuất hiện trong cửa hàng!

Lúc này trong cửa hàng, tất cả các thành viên của cửa hàng đều đã có mặt!

Ngay khi Hư thực đại điện xuất hiện ở điếm phố lĩnh địa, tất cả các thành viên của cửa hàng đều biết Dương Phong đã trở về. Vì vậy khi trời còn chưa sáng, họ đã có mặt trong cửa hàng, chờ đợi Dương Phong xuất hiện!

Dương Phong nhìn mọi người, phát hiện trong đám đông không thấy Triệu Diệu Hủ, Trần Quỳnh Tiêu, Huyền Thần Ngọc và Bạch Tiên!

Sau khi hỏi mới biết, bốn người họ đã bị ném đến một Tinh vực ở Võ Châu để lịch luyện ba năm!

Ba năm sau mới kiểm tra kết quả lịch luyện, nếu đạt yêu cầu thì có thể trở về. Nếu không đạt yêu cầu thì chỉ có thể tiếp tục đến nơi khác để lịch luyện!

Vài tiểu gia hỏa này thật sự quá lười, nếu cứ ở trong cửa hàng tu luyện, thực lực của họ có thể phát triển tốt hơn, nhưng tâm tính sẽ không có quá nhiều tiến bộ!

Để họ ra ngoài lịch luyện, mục đích chính là rèn luyện tâm tính cho họ!

Sau khi chào hỏi mọi người, Dương Phong hỏi:

- Thời gian này không có chuyện gì xảy ra chứ?

Tiểu Bạch bước ra đáp:

- Chủ nhân, trong thời gian này, Ma Vực, Yêu Vực, Võ Châu, U Châu, Linh Châu và các khu vực khác không có chuyện gì bất thường xảy ra!